The Soda Pop
Mới nhất | Chưa full
Xem sao hạn 2014. New!
Người đáng trân trọng nhất không phải người có cái đầu đầy trí tuệ, mà là người có trái tim tràn ngập yêu thương

Tìm kiếm trong trang:
>> Mẹo tìm kiếm
Bạn đang ở:
Trang Chủ->Truyện Dài-> Truyện tình yêu-> Bông hoa cúc tây cuối cùng full

Bông hoa cúc tây cuối cùng full Trang 50

Đang đọc khoảng
15000 ký tự / trang

Nhập trang (1~50):

Đầu << 49 Cuối-50


"Để em hỏi thử..." Cô lấy lại bình tĩnh, quay qua không khí trong xe nói: "J, Cao Nguyên nói muốn cùng nhau ăn cơm? ... Được rồi."

Cô lại dừng một chút, mới trả lời Cao Nguyên: "J cho anh biến, chúng tôi là muốn đi gặp khách hàng."

Cô cho là anh sẽ cười trừ, sau đó hẹn cô đi ăn khuya hoặc tiếp tục tìm cách lừa gạt cô lên giường, nhưng kỳ quái là, đầu bên kia điện thoại lại rơi vào im lặng.

"Allo?" Cô đánh tay lái cua quẹo, chạy nhanh ra đường chính, "Anh có nghe em nói không?"

"Ừ..." Giọng anh nghe có vẻ lạnh lùng.

"?" Chỉ trong chớp mắt, Tinh Tuệ chợt hoảng hốt, giống như người định ra ngoài ăn ăn trộm lại bị chủ nhà bắt được.

Nhưng Cao Nguyên nói rất nhanh: "Vậy em cơm nước xong gọi cho anh nhe."

"Được... Tốt."

Cúp điện thoại, Tinh Tuệ cảm giác dường như có gì đó là lạ nhưng lại không giải thích được. Cuối cùng, cô quyết định đi đến nơi hẹn với Kỷ Dần Hạo trước, mấy chuyện khác tính sau.

Nhà hàng Kỷ Dần Hạo đặt là nhà hàng mà hai người bọn họ trước kia thường xuyên đến ăn. Khi cô vừa mới đi vào, người quản lý đại sảnh quen biết liền mỉm cười nhìn cô chào hỏi, giúp cô cởi áo khoác.

Lúc đi đến bàn ăn, tim cô nhảy thình thịch, cô không dám nhìn Kỷ Dần Hạo, chỉ là phối hợp ngồi xuống.

Chờ quản lý đại sảnh rời đi, Kỷ Dần Hạo đem thực đơn đẩy tới trước mặt cô nói: "Em muốn ăn gì thì gọi đi."

Tinh Tuệ gật đầu, bắt đầu nghiêm túc xem thực đơn. Một lát sau, cô gọi người phục vụ tới, bắt đầu gọi thức ăn, nhưng chưa gọi xong đã nghe Kỷ Dần Hạo nói: "Chẳng lẽ em không còn thích ăn vi cá, bò sốt tiêu đen và vài cái nấm trà chiên sơ sao ? Hồi trước, mỗi lần em đến đều gọi những món này, hơn nữa em còn nói, gọi những món mới cũng không biết ăn có ngon không ? Nên thay vì hối hận thà gọi mấy món đã ăn qua."

Tinh Tuệ kinh ngạc nhìn Kỷ Dần Hạo, không biết anh nói những lời này là dụng ý gì, vì vậy đợi người phục vụ xoay người bước đi, mới nói với Kỷ Dần Hạo: "Tôi ngẫu nhiên cũng muốn đổi khẩu vị."

Kỷ Dần Hạo ngoài ý muốn nhún nhún vai, ngược lại cũng không nói thêm gì.

"Anh tới tìm tôi để nói chuyện gì?" vì không thích bị nhử, cho nên cô trực tiếp hỏi.

Kỷ Dần Hạo cười khổ: "Em vẫn như vậy không có tính nhẫn nại..."

"..."

Kỷ Dần Hạo không còn mĩm cười nữa, nhìn cô: "Em... Lần trước nằm viện, thân thể không có sao chứ?"

Tinh Tuệ suy nghĩ mấy giây mới nhớ Kỷ Dần Hạo đang nói điều gì, bỗng trở nên bực bội: "Không có việc gì."

"Vậy em hơn nữa năm nay có ổn không?"

Trong nháy mắt, cô bắt đầu nổi giận, một người không tiếc dùng mọi hành động làm tổn thương người khác để đạt được cái mình muốn thì có tư cách gì để hỏi vấn đề này ?

Kỷ Dần Hạo thấy cô không trả lời, trầm mặc một hồi, mở miệng nói: "Tinh Tuệ, kỳ thật anh ... "

"Di?" Có người ở bàn vuông vừa ngồi xuống, nói, "J đi phòng rửa tay sao?"

Nói xong, người nọ còn quay đầu nhìn chung quanh một hồi, cuối cùng nhìn bên cạnh bàn ăn thấy chồng cũ của người yêu mình đang ngồi đó trên mặt vẫn đang mĩm cười.

Tinh Tuệ há to miệng, ngồi yên không nhúc nhích, ngay cả thở mạnh cũng không dám.

"Cao Nguyên, " Kỷ Dần Hạo nhíu mày, "Tôi dường như không có mời cậu đến."

"Cậu tất nhiên là không có mời tôi, " Cao Nguyên như không có việc gì nhún vai, "Mời tôi đến là J."

Kỷ Dần Hạo vẻ mặt nghi ngờ nhìn anh, lại nhìn Tinh Tuệ, trong lòng đang tự hỏi mình có quan hệ gì với J?

Tinh Tuệ ngẩng đầu lên, phát hiện Cao Nguyên vừa vặn cũng xoay đầu lại nhìn cô, vẻ mặt vẫn bình thản ung dung, nhưng ánh mắt của anh nói cho cô biết: anh đang tức giận.

Vì vậy cô lấy lại bình tĩnh, thành khẩn nói với anh: "Nói dối là em không đúng. Nhưng là, em hy vọng anh có thể cho em một chút riêng tư để xử lý chuyện này được không ?Anh đi về trước đi, em sẽ đến nhà tìm anh."

Thật ra, cô ước chừng biết rõ nói những lời này cũng vô ích. Với cá tính của Cao Nguyên, sẽ châm chọc khiêu khích một phen, sau đó sẽ túm cô ra khỏi nhà hàng, sau đó thì... anh có còn giữ được lời hứa « không có tình dục » hay không, cô cũng không biết nữa. Nhưng cô cảm giác mình không thể một lúc xử lý hai chuyện, dù bây giờ cô rất muốn lập tức xoay người rời đi, nhưng ít ra cô cần phải nghe xong Kỷ Dần Hạo muốn nói điều gì nên nghĩ biện pháp trấn an Cao Nguyên.

Thật ngoài dự đoán, Cao Nguyên nhìn vào mắt cô, suy nghĩ một chút, gật gật đầu: "Được. Anh ở ngoài xe đợi em."

Lời anh nói không vương một chút tức giận chỉ có vẻ không tình nguyện nhưng như vậy là anh đã thật sự nguyện ý nghe lời khẩn cầu của cô, hơn nữa còn làm theo ... Điều này làm cho Tinh Tuệ cảm thấy không thể tưởng tượng nổi ... Bọn họ trước kia giống như hai làn sóng radio độc lập, mỗi lần muốn nối thông nhau, đều sẽ phát hiện những gì người này nói, người kia không tiếp thu được, hoặc những gì người kia nói người nọ chưa chắc đã tiếp nhận, vì vậy, cả hai dường như đều không tự chủ, chọn phương pháp « hành động thay cho lời nói » để đối phó nhau.

Mà bây giờ, làn sóng của bọn họ bỗng nhiên nhập lại thành một...

Vậy là sao?

Tinh Tuệ vẫn hoàn toàn chưa kịp phản ứng, Cao Nguyên liền đứng lên, chuẩn bị rời đi.

Bỗng nhiên, chung quanh bọn họ náo nhiệt tưng bừng, có người ở kéo đàn violon, có người cầm bánh ngọt, quản lý đại sảnh mỉm cười đi tới, nói: "Kỷ tiên sinh, Kỷ phu nhân, chúc hai người kỷ niệm đầy năm vui vẻ!"

Tinh Tuệ kinh ngạc nhìn khuôn mặt mĩm cười của người quản lý đại sảnh, nhìn Kỷ Dần Hạo đang ngồi đối diện cô... lúc này mới chợt hiểu mục đích mà anh hẹn cô đến đây.

"Đường Tinh Tuệ, " Cao Nguyên đứng bên cạnh cô, cô chưa bao giờ nghe giọng anh bình tĩnh nhưng lạnh lùng như lúc này " Lần này, em thật quá đáng !"

Nói xong, anh xoay người đi ra ngoài, hai tay vẫn đút túi , bất kể tiếng đàn violon vẫn đang dìu dặt du dương.

Sau khi dạo xong khúc nhạc, ngay lúc những thực khách ngồi ở các bàn trong sảnh ùa đến chúc mừng bọn họ, Tinh Tuệ vọt người đứng lên, cầm lấy ba lô, mặt không thay đổi nói với Kỷ Dần Hạo:

"Tôi mặc kệ bây giờ anh và bạn gái anh như thế nào, trở mặt cũng tốt, chia tay cũng tốt. Dù anh cảm thấy cuộc sống của tôi không có anh rất tồi tệ, dù anh bắt đầu hoài niệm trước kia, nhớ lại cuộc sống cũ... tôi chỉ muốn nói cho anh biết...đừng giả mù sa mưa nói rằng hợp thì ở không hợp thì chia tay, sau khi ly hôn vẫn là bạn bè. Hãy thu hồi những lý luận đó của anh đi, cái đó chỉ áp dụng được với anh mà thôi ! Qua nhiều chuyện, tôi biết rõ anh là vì tư lợi, một người không có lương tâm cũng không có nguyên tắc, người tôi xem thường nhất là anh ! Mẹ kiếp, anh không phải là thứ mà tôi cần, về sau cút xa một chút...đừng đến phiền tôi !"

Nói xong, cô vội vã chạy như bay ra khỏi nhà hàng để lại những người khác đang há mồm, trợn mắt.

Chương 31 : Đừng bao giờ xa em

"Cho nên nói..." Phùng Giai Thụy nheo mắt lại, "Cậu và Lộ tiểu thư trong lúc đó đã kết thúc?"

"Không phải là kết thúc, " Cao Nguyên mắt khép hờ nhìn ly cà phê trước mặt, "mà là lần nữa bắt đầu."

Phùng Giai Thụy nhíu mày suy nghĩ một chút, cuối cùng đưa ra một kết luận: "Hai người các cậu thật sự rất nhàm chán."

"Vì sao?"

"Cái gì lão thích thì lão làm mà chẳng cần suy nghĩ gì cả, chỉ cần đưa ra những điều kiện thiết yếu là có thể thực hiện sao ? Có loại tình cảm nào mà chỉ có tình dục không có tình yêu, rồi lại chỉ có tình yêu không có tình dục không ? ... hai người đúng là ăn quá no bụng phải không?"

"..."

"Đời người có hạn, hai người tình nguyện mất nhiều thời gian như vậy đi dò xét nhau lại không chịu nghiêm túc bắt đầu ...đúng là ngây thơ cực độ!"

Cao Nguyên không nghĩ tới một người luôn luôn vui cười như Phùng Giai Thụy khi tức giận sẽ mắng anh như vậy, vì vậy trong chốc lát anh cũng thất thần không phản ứng gì. Cuối cùng, anh buồn bực bĩu môi: "Không phải là tôi... là cô ấy..."

"Nhưng cô ấy dù sao cũng là phụ nữ..." điều Phùng Giai Thụy khăng khăng là vì cô là phụ nữ, có thể có những bồng bột trong quá khứ nhưng đàn ông lại không được "cô ấy không phải là vì chồng có bồ ở ngoài nên mới muốn ly hôn à ? Cô ấy vờ ngớ ngẩn cậu cũng đi theo vờ ngớ ngẩn ư? Tôi có muốn cũng sẽ không đồng ý đi làm cái gì...cái gì « sex friend » đâu ! Như vậy chuyện chỉ càng ngày càng phức tạp, làm không tốt tình bạn mười mấy, hai mươi mấy năm cũng bị phá hủy, đáng giá không?"

"..." Cao Nguyên bị giáo huấn đến mất kiên nhẫn, vì vậy buồn bực mở miệng, "Tôi không phải là người tiện như vậy, cậu nghĩ rằng tôi muốn làm « sex friend » lắm sao ?"

"Cậu nói vậy là ý gì? " Phùng Giai Thụy ra vẻ như Đại ca, "Được tiện nghi còn khoe mẽ đúng không ?"

"Mặc kệ cậu tin hay không, tôi cũng không phải là người mà phụ nữ nói gì tôi đều đáp ứng..." Cao Nguyên tức giận muốn điên rồi.

"Cậu túm cái rắm a, trước khi cậu cùng người ta làm sex friend thì có chuyện gì xảy ra ... chẳng lẽ cậu yêu cô ấy à?" Phùng Giai Thụy nhịn không được rống lên.

"Nói nhảm! Tôi không thương cô ấy thì chó má gì phải cùng cô ấy làm sex friend ! " Anh cũng rống theo.

Sau khi rống xong, Cao Nguyên thoáng cảm thấy bốn phía dường như an tĩnh lại,. Lúc này, anh mới nhớ rằng mình đang ở quán cà phê uống trà chiều, vì vậy vội vàng làm bộ như không có việc gì cầm lấy ly cà phê truớc mặt uống một ngụm, lại bình tĩnh ho nhẹ vài tiếng để che dấu lúng túng.

Bên trong quán cà phê, không khí đã khôi phục lại bình thường.

Ngồi đối diện với Cao Nguyên là Phùng Giai Thụy miệng vẫn còn mở rộng, trợn mắt há mồm một hồi lâu, sau đó liền bắt đầu cười, cười đến miệng cũng sai lệch:

"Thì ra là
có chuyện như vậy... cậu,... thật là, trước kia hỏi cậu, cậu làm như không có chuyện gì, còn mạnh miệng với tôi..."

Cao Nguyên nhíu mày "Sách" một tiếng: "Hai người đàn ông nói chuyện này cũng rất lúng túng a."

Phùng Giai Thụy không nói lời nào, chỉ cắn cắn môi, cố gắng không để cho mình bật cười.

"Tại sao?"

"Không có gì..." Phùng Giai Thụy run run bả vai, "Chẳng qua là cảm thấy... đúng là rất lúng túng! Nếu để cho tôi đứng trước mặt cậu và Đổng Vân nói yêu một người phụ nữ nào đó, thì thà dứt khoát giết tôi đi còn hơn..."

Cao Nguyên giận tái mặt, bỗng nhiên muốn giúp Phùng Giai Thụy hoàn thành "tâm nguyện" bị giết này !

"Di..." Phùng Giai Thụy bỗng sờ sờ cằm, nói "Nói như vậy, em trai tôi hiện tại cũng có cơ hội tham gia chiến đấu chứ ? ... "

"... Phùng Giai Thụy!" Cao Nguyên mặt lạnh, đưa tay vào túi lấy một tờ tiền giấy đặt trên bàn, "Tôi đi đây."

"Đừng hẹp hòi như vậy, " Phùng Giai Thụy liền vội vàng kéo tay anh, chỉ cần một động tác đơn giản đã có thể đem anh ngồi lại trên ghế, "Không phải cả hai đều là anh em của tôi sao ? Người anh em, nói đi, bây giờ là vấn đề gì?"

Cao Nguyên nhíu nhíu mày, thậm chí có một chút cảm động. Anh căn bản vẫn chưa nói anh đang gặp vấn đề gì, chỉ xị mặt không chủ động nói nhưng trong lúc châm chọc, Phùng Giai Thụy đã nhìn ra.

"Cuối cùng là phụ nữ muốn cái gì?" Anh nghĩ một lát mới hỏi.

Phùng Giai Thụy nghe được lời của anh, dư


Đầu << 49 Cuối-50

Nhập trang (1~50):
Chia sẻ lên facebook
Bình luận qua facebook
KPAH 154 - Game gMO Ấn Tượng Nhất Việt Nam
Cốt truyện Việt, và đắm mình trong tích xưa, cùng tham gia các trận đấu lịch sử....
Ngũ Đế 154 - Xứng Danh Anh Hùng
Hãy hóa thân cao thủ võ lâm đồng đạo môn phái nhất thống thiên hạ, game đỉnh nhất 2013....
Mobi Army HD 238 - Anh Tài Tựa Gunbound
Game bắn súng đối kháng theo lượt, quen thuộc, thuộc dòng kinh điển, ấn tượng với Gamer....
Vua Bài HD 260 - Nhập Vai Thần Bài
 20 mini game Bài, thỏa sức vận may rủi, khuyến mại chơi Miễn phí! ...
Avatar 250 HD - MXH Teen Đặc Biệt Ấn Tượng
MXH nhộn nhịp, vui vẻ, kết bạn, nông trại, câu cá, chơi mini game, thể hiện cá tính của bạn....
***Dành cho các wapmaster
U-ON