Mới nhất | Chưa full
Xem sao hạn 2014. New!
Ðừng khóc vì mọi việc đã qua, hãy cười vì mọi việc đang chờ phía trước.

Tìm kiếm trong trang:
>> Mẹo tìm kiếm
Bạn đang ở:
Trang Chủ->Truyện Dài-> Truyện tình yêu-> Chỉ yêu cây kẹo bông nhỏ full

Chỉ yêu cây kẹo bông nhỏ full Trang 4

Đang đọc khoảng
15000 ký tự / trang

Nhập trang (1~27):

Đầu << 3 4/27 5 >> Cuối



"À... bọn em chỉ khen anh có thân hình đẹp, tất cả các nữ sinh đều thích anh thôi", Kiều Ân cố không nhắc đến chuyện người trong mộng.

"Bởi vậy, lúc nãy em mới tưởng tượng...", nghe ngữ khí là biết ngay cô vẫn đang giấu điều gì đó.

"Không phải, không phải, em không mơ tưởng gì anh hết!", Kiều Ân lo lắng dựa vào lưng ghế.

Cuối cùng, Thiệu Minh Vỹ cũng đã hiểu tất cả. Hóa ra cô thầm tưởng tượng về cơ thểanh, thật không thể ngờ, anh đã cố gắng lâu như vậy mà không bằng một câu nói của Minh An Nhã. Cuối cùng ỉn con bé bỏng cũng tò mò về anh rồi!

Thiệu Minh Vỹ cúi đầu cười thầm. Cuối cùng, cô bé này cũng vỡ ra được vài điều rồi!

Nhìn thái độ im lặng không nói gì của Minh Vỹ, Kiều Ân không hiểu tại sao anh lại cười vui vẻ thế? Chẳng lẽ con gái bàn luận về con trai là việc đáng cười sao?

"Anh, anh không sao đấy chứ!"

"Ân Ân, em cũng có suy nghĩ này với nam sinh khác hả?"

"Đương nhiên là không rồi!", Kiều Ân giật mình nói lớn. Sao lại có thể như vậy chứ!

"Với bạn trai thì sao?"

"Không!", cô chẳng muốn nghĩ tới mấy thứ linh tinh đó nữa. Tất cả là tại A Nhã, lúc về phải tìm cô ấy tính sổ mới được.

"Được rồi, hôm nay anh tha cho em. Sau này ngoài anh ra thì không được nghĩ tới ai khác, rõ chưa?"

"Tất cả là tại A Nhã, nói cái gì mà đối tượng trong mộng nên mới hại em ra nông nỗi này, em cũng chẳng muốn nghĩ tới mấy thứ kỳ cục này nữa đâu", Kiều Ân hoàn toàn không nhận ra mình đã trở thành đối tượng được tha thứ. Nhưng dù sao cô cũng thấy mình đã làm một việc đáng trách nên ngoan ngoãn nghe lời, không dám cãi lại câu nào.

Thiệu Minh Vỹ thích thú ngắm nhìn khuôn mặt tròn vo tức giận của cô, đúng là càng nhìn càng thấy đáng yêu. Đến lúc nào cô bé ngây thơ này mới có thể hiểu được lòng anh đây?



Buổi tối ở ký túc xá nữ



"Minh An Nhã, cậu ra đây cho mình!", Kiều Ân đạp cửa, trợn mắt tức giận nhìn mọi người trongphòng.

"Kiều đại tiểu thư hôm nay ăn phải thuốc nổ rồi, không phải cậu đã đi ăn KFC đấy chứ?", Nhược Lăng ngồi trên giường cười cười, hỏi nhỏ.

"Có gì thì mau nói đi, còn muốn đánh rắm thì ra ngoài mau!", A Nhã không thèm ngẩng đầu lên, mắt vẫn dán chặt vào màn mình máy tính. Nếu Kiều Ân làm cô bắn trượt tên địch phát này thì cô sẽ xem Kiều Ân là kẻ thù mà choảng cho một trận

"Tất cả là tại cậu. Cậu hại mình ra nông nỗi này!", Kiều Ân tức giận, đặt phịch mông xuống giường Đình Đình.

"Lại gì nữa vậy, đại tiểu thư?", Nhược Lăng bước đến, ngồi cạnh cô hỏi thăm.

"Tất cả là tại cậu ấy, tại cậu ấy nói cái gì mà anh mình là người trong mộng của cậu ấy nên mới hại mình hôm nay nghĩ linh tinh, cuối cùng còn bị anh ấy phát hiện ra nữa", Kiều Ân càng nghĩ càng tức, may mà anh không trách cô.

"Ha ha ha ha...", nghe cô kể mà An Nhã và Nhược Lăng không nhịn được, cười lớn.

"Ân Ân, không phải chứ... Thật là đáng yêu... cậu mơ mộng về anh trai mình thật sao?", A Nhã không chơi nữa, bước đến ôm chặt Ân Ân, ba cô gái vật lộn nhau trên giường.

Bị hai bạn giữ chặt trên giường, Kiều Ân cáu tiết trợn mắt nhìn. Hai người còn dám cười ầm lên nữa, chẳng lẽ không phải do A Nhã hại cô sao?

"Mình chỉ liếc trộm thân hình anh ấy vài lần, cuối cùng lại bị phát hiện ra." Cô vô tội thật mà, người mơ mộng về anh ấy là A Nhã chứ không phải cô.

"Sau đó thì sao?", Nhược Lăng ôm chặt lấy Ân Ân cười ngặt nghẽo.

Kiều Ân liền kể cho hai bạn nghe chuyện xấu hổ của mình trong thư viện, cả chuyện sau đó anh bắt cô xin lỗi, giải thích, yêu cầu cô không được nghĩ đến tên con trai nào khác ngoài anh.

A Nhã vừa cười vừa nhìn chằm chằm vào Ân Ân.

"Thiệu Minh Vỹ không muốn cậu nghĩ đến ai khác ngoài anh ấy sao?" Tên này thật là!

"Đúng vậy, nhưng mình cũng không muốn nghĩ đến ai nữa." Nghĩ đến chuyện hôm nay, Kiều Ân chỉ muốn độn thổ quách cho xong.

"Vậy cậu nên ngoan ngoãn nghe lời anh ấy đi, nếu không... anh ấy sẽ giết cả mình đấy", A Nhã nhéo mặt cô rồi nhảy xuống giường, ngồi trước máy tính tiếp tục chơi điện tử.

"Vậy cậu thấy thân hình anh ấy như thế nào?", Nhược Lăng vui vẻ hỏi.

"Cậu còn hỏi, mình đã nói là không muốn nghĩ nữa rồi mà, anh ấy là anh mình, sao có thể nghĩ linh tinh như vậy chứ?", Ân Ân ngồi xuống, cúi đầu nhớ lại, thật ra thân hình anh ấy đúng là rất tuyệt, khó có cô gái nào không chết mê chết mệt anh ấy được.

"Dù đấy là anh mình thì mình vẫn có quyền mơ mộng, ngày nào cũng gặp một người đẹp trai như vậy mà không nghĩ đến được sao?", Nhược Lăng ngồi trên giường cười hỏi.

Hừ, không thèm quan tâm nữa. Không được nghĩ linh tinh, tất cả là tại A Nhã dở hơi cô không muốn bị anh giáo huấn lần nữa đâu.

Ái chà, hôm nay đã ăn nhiều vậy, phải tập thêm nửa tiếng nữa mới được. Nghĩ vậy, Kiều Ân vội nhảy xuống giường, mở máy tính bắt đầu chăm chỉ luyện tập.

Thấy Kiều Ân đang xoay người luyện tập, A Nhã thầm nghĩ, cậu còn muốn giảm cân sao? Có người không chê cậu rồi mà còn muốn tự làm khổ mình!



Sáng sớm ở ký túc xá



"Trời ơi!", tiếng hét chói tai vang lên đã đánh thức mọi người dậy, Kiều Ân vui mừng nhảy múa trên cân. "Mình giảm cân rồi! Mình giảm cân rồi!

"Năm mươi chín phẩy mấy cân?" Không thèm để ý đến cô, A Nhã xuống giường rót một ly nước rồi uống cạn.

"Năm mươi chín cân rưỡi", Kiều Ân sung sướng kéo A Nhã lại kiểm tra giúp mình, "Cậu xem, đúng là năm mươi chín cân rưỡi nhé".

A Nhã bước lên cân cân thử, thấy cân nặng của mình không thay đổi liền bước xuống, từ từ buông một câu: "Mình đảm bảo cái cân này không có vấn đề gì".

Ha ha ha ha, cuối cùng cô cũng giảm được nửa cân, đúng là ông Trời không phụ người có tâm mà, Kiều Ân cười sung sướng.

"Cậu đã cố gắng một tuần rồi", A Nhã nhắc nhở. Để đạt mục tiêu năm mươi cân của cô thì còn cần bao nhiêu thời gian nữa nhỉ?

"Đừng lo, chỉ cần mình kiên trì một chút sẽ giảm cân nhanh thôi." Kiều Ân sung sướng, quả nhiên không uổng công mồ hôi mấy ngày vừa rồi.

Cô muốn khoe chuyện này với anh ngay lập tức để anh cũng vui cùng cô.

Sự thay đổi rất nhỏ này cũng khiến Kiều Ân sung sướng cả ngày trời.

Thực ra cô không xấu nhưng nếu có thể gầy đi một chút sẽ khiến cô cảm thấy tự tin hơn. Nhất định sẽ không phải lo lắng, bận tâm đến chuyện yêu đương nữa.



Cầu thang phòng học tầng hai



Thầy giáo đang thao thao giảng Chính trị trên bục giảng, mỗi lần học môn nhàm chán thế này, nhất định Kiều Ân sẽ ngủ gà ngủ gật trong lớp. Bởi vậy, cô sớm đã chuẩn bịkỹ càng, nhét tai nghe vào tai, mở MP4, nghe một bài hát tiếng Anh yêu thích, làm một chủ đề tiếng Anh mà bản thân hứng thú là cách Kiều Ân thường làm

Các môn học đại cương của cô khá nặng, chuyên ngành của cô là Kế toán nhưng cô lại chẳng có chút cảm hứng nào với mấy môn chuyên ngành ngoài tiếng Anh. Cô rất thích thầy dạy tiếng Anh, một người vô cùng điềm đạm dù chỉ mới ngoài bốn mươi tuổi, lúc nào cũng đeo một cặp kính, giọng đọc của thầy nghe rất tuyệt vời. Bởi vậy, Kiều Ân rất chăm chỉ và tập trung nghe giảng mỗi lần có tiết tiếng Anh.

Di động trên bàn đột nhiên rung mạnh. Vì đang trên lớp nên cô đã chuyển di động sang chế độ im lặng. Máy báo có tin nhắn, cô liền mở ra xem thì ra là tin nhắn của anh, "Buổi tối đi ăn nhé, giữ cho anh một chỗ!".

Kiều Ân chợt thấy tức tối, không phải anh dẫn bạn gái theo đấy chứ? Gần đây có vẻanh rất rảnh rỗi, suốt ngày rủ đi ăn rồi đến phòng tự học khiến cô không còn thời gian riêng tư nữa. Nhưng cô lại trả lời một câu ngắn gọn, "Vâng ạ!".

Hôm nay, cả A Nhã và Nhược Lăng đều trốn học đi chơi, chỉ có cô và Cao Nghi Đình lên lớp. Thực ra, chỉ cần Đình Đình lên lớp là được rồi vì cô có đi cũng như không, hơn nữa Đình Đình ghi chép bài rất cẩn thận, mỗi lần thi, bọn họ đều mượn vở Đình Đình photo làm tài liệu ôn và lần nào cũng đủ điểm qua hết môn. Đình Đình học các môn đều khá, duy chỉ có tiếng Anh là hơi kém. Vì thế cũng chỉ có môn đó là phải nhờ vả Kiều Ân.

"Đình Đình, chuyện của cậu và Lý Hải Lạc thế nào rồi?" Hình như có lần cô nghe Nhược Lăng kể, cậu ta hẹn hò với Đình Đình.

"Chẳng ra sao cả", Đình Đình không thừa nhận nhưng nhìn hai má ửng hồng cũng có thể đoán được sự vui mừng trong lòng cô ấy.

"Còn giấu mình nữa, chẳng phải tối qua cậu ấy đã hẹn hò với cậu sao? Hai người đã làm gì vậy?", lần nào cô cũng là người biết chuyện sau cùng.

"Không có gì, chỉ là đi xem phim thôi mà", Đình Đình mỉm cười, cố thấp giọng nói.

"Thật là lãng mạn! Chúc mừng, chúc mừng!" Kiều Ân nắm chặt tay Đình Đình tỏ vẻ ngưỡng mộ, cô cũng rất muốn có một tình yêu như vậy!

"Chẳng phải anh cậu cũng thường xuyên đưa cậu đi xem phim đó ư?", Đình Đình khẽ cười, cầm tay cô nói.

"Chẳng giống nhau chút nào, đi xem phim cùng bạn trai mới cảm nhận được sự lãng mạn. Nhưng mỗi lần đi xem phim với anh ấy, mình đều ngủ gật, lần nào anh ấy cũng phải gọi mình dậy." Kiều Ân cũng rất buồn, vì chẳng hiểu tại sao lần nào đi xem phim cô cũng ngủ gật như vậy?

Đình Đình lắc đầu, thật đúng như A Nhã nói, Kiều Ân là một bảo bối, lúc nào cũng làm những chuyện có thể khiến người khác chết lặng. Đi xem phim cùng một anh chàng đẹp trai như Thiệu Minh Vỹ mà cô nàng cũng có thể ngủ được thì thật đúng là bái phục!

Bảo Kiều Ân quá ngây thơ hay quá ngốc đây? Mọi người đều nhận ra Thiệu Minh Vỹ vốn không muốn làm anh trai cô,
anh rất thích cô, rất chiều chuộng cô nhưng chỉ có mình Kiều Ân ngốc nghếch nhận anh làm anh trai, còn ngày ngày ca thán chuyện yêu đương với anh nữa chứ?

Haizzz, thánh nhân đãi kẻ khù khờ, cứ đợi đến khi cô hiểu ra, hạnh phúc sẽ đến thôi.



Chương 2



Anh nói thích em, em cũng chả dám tin

Trên đường đến căn - tin thứ hai của Đại học T



Ôm đống sách to đùng mới mượn từ thư viện về, Kiều Ân vội vội vàng vàng chạy tới căng tin.

Mới nhìn có vẻ cô rất chăm học nhưng nhìn tên sách mới biết tại sao cô lại chịu khổbê đống sách đó đến vậy. Nào là Giảm mười cân dễ dàng, Giảm béo trong một phút với thầy Từ, Toàn thư về giảm béo, thậm chí còn cả Nghiên cứu chế độ ăn uống theo Đông y.

Tìm thấy mấy cuốn sách này lúc tra cứu trên máy tính, cô rất muốn hét lên sung sướng. Nhân viên thu mua sách ở thư viện bây giờ rất nhanh nhạy, mấy cuốn sách này đều được tìm mua về, sau khi xem xét số lượng độc giả mượn đọc mới thấy lượt mượn cũng không phải là ít. Quả nhiên có cầu ắt có cung.

Kiều Ân vừa đi vừa nhìn mấy câu tựa hấp dẫn trên bìa sách một cách thích thú, không ngừng tưởng tượng đến cảnh mình sẽ nhanh chóng có được thân hình thon thả, hấp dẫn như thế nào, rồi không kìm được mà bật cười sung sướng.

Ông Trời chắc cũng nhìn thấy cô đang cười đấy, nhưng cô lại không thể thấy được nụcười gian xảo của ông Trời!

Những người đắc ý quá rất dễ gặp tai nạn ngoài ý muốn!

"Phịch!" Chưa kịp hiểu chuyện gì vừa xảy ra, Kiều Ân đã thấy mình chới với, mấy cuốn sách trong tay tung lên vung vãi khắp sàn. Đến khi não kịp có phản ứng, cô liền hét lên một tiếng chói tai "A!". Tay quờ quạng lung tung với hy vọng mình sẽ tránh được kết cục bi thảm như những cuốn sách kia nhưng đáng tiếc là đã quá muộn, mà cũng có thể do trọng lượng của cô, cộng thêm lực hút Trái đất nên mọi việc diễn ra không như cô hy vọng, cô rơi bịch xuống đất một cách nặng nề.


Đầu << 3 4/27 5 >> Cuối

Nhập trang (1~27):
Chia sẻ lên facebook
Bình luận qua facebook
KPAH 154 - Game gMO Ấn Tượng Nhất Việt Nam
Cốt truyện Việt, và đắm mình trong tích xưa, cùng tham gia các trận đấu lịch sử....
Ngũ Đế 154 - Xứng Danh Anh Hùng
Hãy hóa thân cao thủ võ lâm đồng đạo môn phái nhất thống thiên hạ, game đỉnh nhất 2013....
Mobi Army HD 238 - Anh Tài Tựa Gunbound
Game bắn súng đối kháng theo lượt, quen thuộc, thuộc dòng kinh điển, ấn tượng với Gamer....
Vua Bài HD 260 - Nhập Vai Thần Bài
 20 mini game Bài, thỏa sức vận may rủi, khuyến mại chơi Miễn phí! ...
Avatar 250 HD - MXH Teen Đặc Biệt Ấn Tượng
MXH nhộn nhịp, vui vẻ, kết bạn, nông trại, câu cá, chơi mini game, thể hiện cá tính của bạn....
***Dành cho các wapmaster
U-ON
XtGem Forum catalog