Mới nhất | Chưa full
Xem sao hạn 2014. New!
Đôi khi là một người mạnh mẽ thật tồi tệ, vì người ta nghĩ rằng bạn không bị, hay chưa từng bị tổn thương

Tìm kiếm trong trang:
>> Mẹo tìm kiếm
Bạn đang ở:
Trang Chủ->Truyện Dài-> Truyện tình yêu-> Couple 50 full

Couple 50 full Trang 6

Đang đọc khoảng
15000 ký tự / trang

Nhập trang (1~33):

Đầu << 5 6/33 7 >> Cuối






Tiếng nói rõ ràng và có hiệu lực ngay lập tức vang lên khắp không gian của ngôi trường Đại học Tinh Hoa.




Hai hàng nữ sinh đều đồng loạt giơ lá cờ hồng trong tay mình lên, rồi giống như cây lúa bị gió thổi, người khẽ lắc lư rồi bắt đầu nhảy tại chỗ!




- Tùng tùng tùng... Vũ Phong Vũ Phong. Đế vương chi phong.




- Tùng tùng tùng... Vũ Phong, Vũ Phong. Ai dám tranh cùng!

Cuối cùng, một tiếng hét chói tai vang lên:




- Thiên hạ vô địch An Vũ Phong, điên đảo say mê bao nhiêu người! A a a... A a a... Thiếu gia An tới rồi!!!




Ào ào....



Đám chim sẻ đang nghỉ ngơi trên mấy cái cây bên đường bị sự cuồng nhiệt của đám nữ sinh này làm cho hoảng sợ, vụt bay tán loạn.

Trong giây lát khi đám chim hoảng sợ bay đi, tầm mắt trước mặt tôi cũng trở nên rõ ràng hơn rất nhiều. Ở giữa con đường rộng lớn, một bóng người to lớn nho nhã bước đi...




Mái tóc đen dài khẽ bay trong gió, cặp môi mỏng ngạo mạn hơi nhếch lên trên, nước da trắng hồng khiến con gái cũng phải ghen tị... Còn nữa! Cả ánh mắt quyến rũ và nguy hiểm mà cho dù có hóa thành tro tôi cũng nhận ra!




- Á...




Hắn, hắn, hắn chính là An Vũ Phong!




Đúng là oan gia ngõ hẹp, gã đàn ông trên máy bay cũng tới Tinh Hoa!




Lẽ nào trò "Càn Khôn đại na di" của tôi đã bị hắn phát hiện ra rồi sao? Ôi, nếu thế thì tệ quá!




Mặt tôi tối lại, vội quơ lấy va li, nói với Ma Thu Thu:






- Thu Thu, đi lâu quá, bụng tớ đói lắm rồi... Chúng ta đi mau thôi.

- Này! Người đằng trước kia... Đứng lại cho tôi!




- Ấy... Tô Cơ... - Ma Thu Thu ngạc nhiên quay đầu lại. - Hình như có người đi về hướng này. Anh ta quen cậu hả?




- Mặc kệ hắn, tớ vừa tới Tinh Hoa, làm gì quen ai. Chúng ta đi mau thôi.




Ai mà ngờ, lời tôi còn chưa nói dứt đã thấy An Vũ Phong nhanh như ngọn hỏa tiễn, đứng chắn trước mặt tôi.




Hắn không nói câu nào, nắm chặt cổ tay tôi, đồng thời tay kia bỗng dưng dùng sức mở ra, giữ chặt cái vòng trên tay trái của tôi.

Hu hu hu!




Anh chàng đẹp trai dịu dàng trên máy bay... Cũng tại anh hại tôi thê thảm thế này! Chỉ vì câu nói của anh mà tôi đeo cái vòng "tang vật" này lên, lần này thì hay rồi, báo ứng rồi.




Wa, cổ tay tôi đau quá!




Gã đàn ông này không biết thế nào là thương hoa tiếc ngọc sao? Sao lại nắm tay tôi chặt thế!




- Hi hi... anh... anh chàng đẹp trai này, chúng ta hình như không quen b
iết gì nhau, giữa chốn đông người anh không cần dùng cách trực tiếp như thế này để tiếp cận tôi, như vậy hình như không hay lắm.

Mặc dù như vậy, tôi vẫn giữ nụ cười "vạn người mê" của mình, ngẩng đầu lên, cố ý tỏ vẻ kinh ngạc.




- Ồ? Lẽ nào cô vẫn thích chơi trò bịt mắt bắt dê với người khác sao?




An Vũ Phong làm như không có chuyện gì, chép chép miệng, thu lại nét mặt độc ác của mình, hai con mắt lim dim, mặc dù miệng vẫn cười nhưng lại phát ra một thông tin vô cùng nguy hiểm.




- Đây, đây là thái độ của một người đàn ông ga lăng đối với một cô gái yếu đuối sao?




Mặt tôi hơi tái đi, nhưng vẫn khẽ lắc đầu như kiểu một cô gái vô cùng yếu ớt, cả người tôi không ngừng lùi về phía sau, hai tay âm thầm giằng co với gã.




- Ha ha ha, tôi chưa bao giờ nghe nói rằng kẻ trộm lại được gọi là "cô gái yếu đuối".




Nụ cười của An Vũ Phong ngày càng tươi, nhưng sức trong tay hắn lại ngày càng mạnh.




Đáng ghét! Cơn đau trên cổ tay không ngừng kích thích vào bộ óc vốn vận hành rất nhanh của tôi, gã giàu sổi này dám thô lỗ như vậy với cô gái xinh đẹp ai gặp cũng yêu như tôi sao?




Tôi không hề chịu thua kém, vừa ra sức uốn ba tấc lưỡi, vừa nghiến chặt răng, cố gắng rút tay ra, cùng hắn tranh hơn thua.




Hai người kẻ tiến người lùi, đúng là một màn "chiến đấu điên cuồng" trước mặt mọi người.




Soạt...

Trong phút chốc, cả thế giới dường như bị bao bọc bởi một tấm lưới khổng lồ, thời gian dường như dừng lại.




Những tiếng huyên náo vừa rồi biến mất không để lại dấu vết! Đám con gái ngẩn người nhìn chúng tôi, quên cả việc vẫy những lá cờ hồng trong tay.




- Thật là vinh hạnh! Anh vì tôi mà sẵn sàng từ bỏ hình ảnh của một người đàn ông trước mặt mọi người. Ha ha ha, rất nhiều người đang nhìn đấy nhé!




Tôi giả vờ mỉm cười "nhắc nhở" hắn, ra sức rút tay về!

- Vì cô thì việc gì cũng đáng.




An Vũ Phong hình như còn bình tĩnh hơn cả vừa rồi, vừa quay người đi, bộ ngực vạm vỡ của hắn đã chắn hết cả người tôi.

- Có phải đầu anh bị người ta đánh hỏng rồi phải không? Dám ăn cướp ngay chỗ đông người. - Tôi hạ thấp giọng nói của mình, hằn học lườm An Vũ Phong.




- Chỉ là vật về chủ cũ mà thôi. Để cái vòng tay lại cho tôi. - An Vũ Phong vẫn mỉm cười cúi sát vào mặt tôi nói. - Nếu không tôi không khách khí với cô nữa đâu.




Cái gã này thật là đáng ghét.




Chẳng phải chỉ là một chiếc vòng tay thôi sao?




Thực ra lúc đầu cũng định trả cho anh! Nhưng bây giờ, hừ, đừng có trách tôi không khách khí.




Nghĩ tới đây, hai mắt tôi mở to giận dữ, hít một hơi thật sâu:

- Có lưu manh...




Đúng vào lúc tôi đang định tung ra tuyệt chiêu cuối cùng là một cô gái xinh đẹp gặp phải một gã lưu manh hòng mong nhận được sự giúp đỡ của mọi người thì bỗng dưng, hình như An Vũ Phong đã kịp nhận ra suy nghĩ của tôi, nheo mắt lại.




Ngay sau đó, cổ tay tôi bỗng lỏng ra.




Nhưng... á...




Do vừa nãy dùng sức quá lớn nên tôi bỗng mất thăng bằng, chỉ cảm thấy những cái cây bên cạnh mình hình như không ngừng nghiêng ngả, mặc dù tôi bất chấp hình tượng của một "thục nữ", thực hiện một loạt các động tác kỳ quái để giữ thăng bằng, nhưng vẫn không thể nào xoay chuyển được số phận ác nghiệt đang giáng xuống đầu mình.




- Á...




Xong... rồi...




Bạch Tô Cơ tôi, dưới con mắt chứng kiến của bao nhiêu người...

Ngã xuống...




Bằng tư thế khó coi nhất.




Mặc váy, nằm bò trên sân trường Đại học Tinh Hoa, nơi có biết bao người qua lại.




Tưởng tượng tới tư thế khó coi của mình lúc đó, tóc tôi đã dựng ngược hết cả lên.




Vào giây phút đó, sân trường Tinh Hoa bị bao trùm bởi một sự yên tĩnh trước nay chưa từng có.




Tất cả mọi người hình như đều giật mình trước tình cảnh này, há hốc miệng, nhìn chằm chằm vào tôi bằng đôi mắt hiếu kỳ xen lẫn thương hại.




Nửa giây sau, không khí yên tĩnh bị phá vỡ bởi những âm thanh chói tai! Đó là tiếng nói lao xao của đám nữ sinh đang vọng khắp sân trường.




- Thiếu gia Phong, thiếu gia Phong! Sao cô gái này cứ bám lấy anh không tha vậy?




- Thiếu gia Phong, anh có quen cô ta không? Cô ta thật quá đáng.




- Ha ha ha, thực ra cô ta chỉ là một fan si tình quá thôi, đuổi theo tôi từ Chanel tới tận Tinh Hoa, ngay cả tôi cũng thấy khâm phục dũng khí của cô ta, vì không muốn cô ta đau lòng quá nên vừa rồi mới hỏi thăm cô ta vài câu. Không ngờ, ôi, cô ta kích động quá.




Fan? Si tình?




Khốn nạn! Lúc trước ở trên máy bay nói là mũi của tôi bị vẹo xương, bây giờ lại nói tôi "đuổi theo" hắn ta. Cái gã này quả là vô liêm sỉ.




Có điều... Với tình cảnh của tôi hiện tại thì làm sao có thể đấu với hắn?




Xoẹt...




Có phải là chớp không? Chắc là lát nữa sẽ có sấm.




Có thể như vậy... tôi sẽ được giải thoát chăng...




Ai mà biết được, chính vào lúc tôi đang ủ rũ nằm bò trên đất, bực bội vì không thể bốc hơi được khỏi tầm mắt mọi người, trước mặt tôi bỗng dưng xuất hiện một khuôn mặt tươi tắn.




An Vũ Phong khom lưng xuống, khoái chí nhìn tôi, hai vai không ngừng lắc lư!




Tôi thu hết sức, đang định ngồi dậy bóp cổ hắn, nhưng bỗng dưng cằm bị người ta dùng sức hất lên, á... cái gã đó... chỉ dùng có một ngón tay, nhìn tôi bằng con mắt... xảo quyệt.




- Thấy cô khổ sở như vậy, thôi thì đồ của tôi cứ để tạm cho cô giữ! Có điều cô nên nhớ, cô không thoát được đâu.




Nói xong, hắn rút tay về, đứng thẳng người lên, bước đi mà không thèm quay đầu lại lần nữa.




- Phịch.




Cằm tôi không còn gì đỡ, đập mạnh xuống nền đất cứng, mắt tôi hoa lên, hai hàm răng suýt nữa thì va mạnh vào nhau.

Á á á...




An Vũ Phong, đồ đáng chết!




Tôi phải giết anh!




- Tô Cơ, Tô Cơ. Cậu vẫn ổn chứ?




Tiếng gọi lo lắng cắt đứt mạch suy nghĩ của tôi. Quay đầu lại thấy khuôn mặt lo lắng của Ma Thu Thu, cô đang kéo va li và đứng ngay cạnh tôi.




- Không sao đâu. Vừa nãy chỉ là...




Nhìn vào ánh mắt quan tâm của Ma Thu Thu, tôi vội đứng lên, giả vờ như mình không quan tâm tới chuyện vừa rồi, nhưng còn chưa nói xong, Ma Thu Thu lại một lần nữa ngắt lời tôi.




- Tô Cơ, không ngờ cậu lại thích An Vũ Phong...




Cái gì? Tôi đứng sững sờ, không hiểu Ma Thu Thu đang nói gì.

- Nhưng cậu biết không? Anh ta rất thích trêu chọc người khác! Em họ tớ Thái Linh ngày trước khi học ở trường nam sinh thường bị anh ta làm cho khốn đốn! Tô Cơ, tớ khuyên cậu hãy từ bỏ đi. Nguy hiểm lắm!




Ngay cả Thu Thu mà cũng tin lời của gã khốn nạn đó!




Hu hu! Hu hu!




Tôi chỉ cảm thấy cả người mình như phình to ra, phổi tôi như bị không khí nén chặt tới mức sắp vỡ tung
.

- Thu Thu, cậu đang nói cái gì thế, làm sao tớ có thể...




- Tô Cơ, quên anh ta đi, anh ta còn là một trong ba đại thần của nước Chanel, chúng ta chỉ là những người bình thường, đừng với quá cao, sẽ không có hạnh phúc đâu.




Tôi há hốc miệng, sững sờ nhìn vào vẻ lo lắng của Ma Thu Thu, vô số lời biện hộ đều bị chặn lại nơi cửa họng, cả người run lên bần bật.


Đầu << 5 6/33 7 >> Cuối

Nhập trang (1~33):
Chia sẻ lên facebook
Bình luận qua facebook
KPAH 154 - Game gMO Ấn Tượng Nhất Việt Nam
Cốt truyện Việt, và đắm mình trong tích xưa, cùng tham gia các trận đấu lịch sử....
Ngũ Đế 154 - Xứng Danh Anh Hùng
Hãy hóa thân cao thủ võ lâm đồng đạo môn phái nhất thống thiên hạ, game đỉnh nhất 2013....
Mobi Army HD 238 - Anh Tài Tựa Gunbound
Game bắn súng đối kháng theo lượt, quen thuộc, thuộc dòng kinh điển, ấn tượng với Gamer....
Vua Bài HD 260 - Nhập Vai Thần Bài
 20 mini game Bài, thỏa sức vận may rủi, khuyến mại chơi Miễn phí! ...
Avatar 250 HD - MXH Teen Đặc Biệt Ấn Tượng
MXH nhộn nhịp, vui vẻ, kết bạn, nông trại, câu cá, chơi mini game, thể hiện cá tính của bạn....
***Dành cho các wapmaster
U-ON
80s toys - Atari. I still have