Mới nhất | Chưa full
Xem sao hạn 2014. New!
Một điều đáng buồn trong cuộc sống là khi bạn gặp một người có nghĩa đối với bạn, để rồi cuối cùng nhận ra rằng họ sinh ra không phải để cho bạn và chỉ có thể để họ đi.

Tìm kiếm trong trang:
>> Mẹo tìm kiếm
Bạn đang ở:
Trang Chủ->Truyện Dài-> Truyện tình yêu->Huyền của ôn noãn full

Huyền của ôn noãn full Trang 63

Đang đọc khoảng
15000 ký tự / trang

Nhập trang (1~81):

Đầu << 62 63/81 64 >> Cuối






Tình cờ, ảnh chụp chung của anh và cô khi còn trẻ bị công bố, giống như đang ám chỉ với cô rằng anh nhớ cô mãi không quên, lại tình cờ hơn nữa, ảnh chụp Bạc Nhất Tâm và Phan Duy Ninh đồng thời cũng lên báo, giống như đang ám chỉ với cô anh và Bạc Nhất Tâm kỳ thật không hề liên quan.







Anh giống như một ngọn lửa được đốt bằng thù hận, dụng tâm kín đáo phát ra đủ loại tin tức hấp dẫn con thiêu thân cô, mà cô, lại tin là thật, phấn đấu quên mình bổ nhào đến đường Lạc Dương, giờ đây cô lại nhớ tới lời thoại của thám tử Poirot dưới ngòi bút của Christie's: "Thế giới này có rất ít cái gọi là tình cờ".







Người đàn ông dưới ánh đèn huỳnh quang sáng ngời đang cong môi nở ra một nụ cười tuyệt thế sâu xa kia, người đàn ông trả lời các vấn đề đa dạng chồng chất của phóng viên một cách cô đọng khéo léo thanh nhã tự nhiên kia, người đàn ông vì người phụ nữ của anh mà đứng ra trả lời cả thế giới kia, vốn dĩ đã không còn là cậu thiếu niên từng cuồng dại đêm khuya đứng ngoài cửa sổ nhà cô chờ đợi trong kí ức nữa.







Ánh mắt anh lơ đãng quét đến, giống như là ảo giác, chăm chú nhìn cô vài giây.







Mà ánh mắt cô lại rơi xuống hai bàn tay đang giao nắm của anh trên bàn, chiếc nhẫn bạch kim sáng bóng đeo trên ngón áp út của anh ánh lên một tia sáng, đâm thật sâu vào mắt cô, cho tới giờ phút này, cô mới thật sự ý thức được mình chắc chắn đã lầm.







Cho tới giờ phút này cô mới chợt hiểu ra, tại sao tất cả mọi người kể cả anh đều ngầm đưa ra ám thị, anh đã không còn là Huyền của cô, từng từ không ngừng tuôn ra khỏi trái tim đau đớn, bao năm mịt mù giữa sự sống và cái chết, anh và cô, giờ
phút này cho dù có gặp lại, cũng như không quen biết.







Thì ra, một người đàn ông và thời niên thiếu của họ, bị một tầng kí ức hỗn loạn, cũng sẽ tạo ra một khoảng cách dài ba mươi nghìn feet, thì ra, đây là sự thật cô không chịu đối mặt, anh đã không còn, sớm đã không còn là Huyền của cô.







"Tiểu thư? Cô không sao chứ?" Có người hạ giọng hỏi.







Vô thức quay đầu lại, cho đến khi đối diện với ánh mắt kinh ngạc chăm chú của người bên cạnh, cô mới hoảng hốt nhận ra mình đang khóc, nhanh chóng dấu mặt vào khăn, tách biệt những luồng ánh mắt nghi ngờ.







"Tổng giám đốc Chiếm, xin hỏi ngài và Ôn Noãn rốt cuộc có quan hệ gì?" Một phóng viên cao giọng hỏi.







Cô xoay người bỏ đi, đáp án là gì, đã không còn quan trọng nữa.







Giống như bên ngoài là trời nắng hay trời mây, cho dù cô có biết hay không, nó cũng sẽ không thay đổi.







"Ôn Noãn-" Giọng nói trầm thấp quen thuộc như bùa mê xa xa truyền đến từ phía sau, đón lấy những gương mặt xa lạ, cô chen chúc trong đám người cố gắng đi lên phía trước, cách cửa chỉ còn năm met, bước qua năm met ấy là cô có thể chạy ra ngoài, "Cho qua." Cô nói nhỏ, nhưng nói ra mới phát giác toàn hội trường đang nín thở chờ đáp án của một người, tiếng nói rất nhỏ của mình trong không gian yên tĩnh khuấy vọng cả một phạm vi hẹp.







"Cô ấy là người cả đời này tôi sẽ không quên."







Cô lắc mình đi qua trong tiếng ồn ào bộc phát, lập tức đi về phía cửa, còn ba mét.







"Tổng giám đốc Chiếm, có thể kể lại cho chúng tôi nghe được không?"







"Chúng tôi là mối tình đầu của nhau." Tiếng nói hòa nhã mang cảm xúc vừa phải theo không khí và đám người truyền đến, vào trong tai cô lại cảm thấy xa lạ, hơn nữa còn cảm thấy buồn cười, lại là một cái bẫy xinh đẹp nữa sao? Hay đó là đáp án tiêu chuẩn sớm đã được diễn tập? Bỗng nhiên nhớ lại một tác giả viết hai cuốn sách "Từng yêu sâu đậm như vậy" và "Làm thế nào để nói tạm biệt".







"Tổng giám đốc Chiếm, có thể nói chuyện tình yêu của ngài và Ôn Noãn được không?"







"Tôi quen cô ấy khi mới mười sáu tuổi, tình cảm đó không kéo dài được lâu, ba năm sau chúng tôi chia tay."











Lời anh nói như xa tận chân trời, lại giống như gần trong gang tấc. Trong giọng nói như lộ sự hoài niệm và tiếc nuối rõ ràng kỳ lạ cùng sự tác động sau khi hủy diệt niềm tin trong cô hình thành nên mối đan kết kì lạ, biết rõ đáp án đã không còn quan trọng, tất cả tất cả đã không còn quan trọng, nhưng cô vẫn không tự chủ được bước chậm lại.







Cô từ từ quay đầu, nhìn về một điểm trong biển người.







Người suốt nửa tháng cự tuyệt không chịu gặp cô, con ngươi như hai ánh sao dường như vẫn bình tĩnh nhìn chằm chằm vào cô, thấy cô trở lại, gương mặt sắc lạnh của anh khẽ nở một nụ cười mỉa mai, lại vừa buồn vừa hận nhếch miệng, lòng cô không khống chế được khẽ run lên.







"Tổng giám đốc Chiếm, tôi muốn hỏi trong mối tình hồn nhiên đó, điều khiến ngài ấn tượng nhất là gì?"







"Ấn tượng nhất? Để tôi nghĩ xem....có một lần chúng tôi nói chuyện điện thoại, từ bảy giờ tối đến mười hai giờ đêm, hai người đều luyến tiếc không chịu cúp máy, nhưng mười hai giờ là thời gian cô ấy phải đi ngủ, muộn nữa ngày mai cô ấy sẽ không thể dậy được, cho nên tôi buộc mình phải bỏ máy xuống."







"Nhưng mà sau khi cúp máy tôi lại nhớ đến cô ấy sẽ than thở buồn bực, cả người bứt rứt không thể bình tĩnh được, vì thế bèn ngồi xe đến nhà cô ấy, nhưng đã quá muộn sợ ảnh hưởng cô ấy nghỉ ngơi, cho nên tôi không đi lên, buổi tối hôm đó ánh trăng rất đẹp, tôi đứng dưới tầng, nhìn lên phòng cô ấy ở tầng năm, có một loại--cảm giác thỏa mãn kì lạ tràn ngập lòng tôi, khắc sâu vào trí nhớ-khó có thể diễn tả." Thân ảnh cụp nửa mắt bất chợt bên môi lại nở một nụ cười nhạt, giống như đang nhớ lại.







"Ước chừng hơn nửa giờ, bỗng nhiên tôi thấy cửa sổ phòng cô ấy bị đẩy ra, cô ấy mặc áo ngủ xuất hiện trong ánh trăng, hơi ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, lúc ấy trái tim tôi như nổ ra, giống như có một thứ gì đó vô cùng đẹp đẽ kích động bùng nổ, chỉ cảm thấy cuộc đời này sẽ không còn giây phút nào có thể khiến tôi vui mừng như điên giống thế nữa."







Có nữ phóng viên phát ra tiếng thở dài rất nhỏ, giống như bị cảnh anh miêu tả làm rung động.







Chiếm Nam Huyền ngẩng đầu lên, nói rất khẽ rất khẽ: "Sau đó, cô ấy nhìn thấy tôi."







Lúc này Ôn Noãn rốt cuộc cũng chắc chắn không phải cô ảo giác, ánh mắt anh quả thật đang quét từ xa đến.







Đêm đó khi nhìn thấy anh, cô vui đến nỗi nhảy cẫng lên ba mét, lập tức bay xuống tầng, ôm chặt lấy anh ai cũng không chịu buông, sau đó cô lén mang anh về phòng, đó là lần đầu tiên cô ngủ trong lòng anh, nhưng chỉ đơn thuần ôm nhau ngủ, hôm sau anh liền đổi giọng cô cô là....vợ yêu.







"Chiếm tiên sinh, tình cảm hai người đã tốt như vậy, vì sao lại chia tay?" Nữ phóng viên tiếc hận hỏi.







Sự ấm áp trên mặt anh khi nhớ lại nháy mắt biến mất, anh cong môi, tạo thành một nụ cười mê ly: "Chia tay là Ôn Noãn đề nghị."







"Nguyên nhân gì khiến cô đề nghị chia tay?"







"Chuyện cũ năm đó chúng ta có thể nói sau. Chuyện thứ hai tôi muốn nói hôm nay là, sau khi chia tay Ôn Noãn tôi đã phải trải qua một thời kì vô cùng đen tối, trong khoảng thời gian tôi nhận hết mọi sự tra tấn của cuộc sống đó, Nhất Tâm vẫn luôn ở bên tôi, có thể nói không có cô ấy sẽ không có tôi ngày hôm nay."







"Tổng giám đốc Chiếm-"







Chiếm Nam Huyền đưa tay làm động tác ra hiệu ngừng lại: "Thật ra mục đích mở cuộc họp báo hôm nay chính là muốn thông báo với mọi người-" Đôi mắt lãnh đạm ẩn giấu khẽ lướt qua hướng cửa, nụ cười bên môi như làn hơi lạnh không biết từ đau ngấm vào người khác, "Nhất Tâm đã có bầu hai tháng, chúng tôi sẽ tổ chức hôn lễ vào ngày mùng chín tháng chín, đến lúc đó hy vọng các vị hạ cố đến dự." Mấy câu này khiến toàn hội trường kinh ngạc, không biết là ai dẫn đầu phản ứng vỗ tay nhiệt liệt, phút chốc trong toàn hội trường tiếng vỗ tay như sấm, mọi người vui vẻ chúc mừng liên tục.







Đứng sau một loạt các thân mình đang lắc lư, Ôn Noãn từng bước từng bước lui về phía sau.







Đây là đáp án anh cho cô.







Thời gian đối với người bị thương là liều thuốc hồi phục tốt nhất, nhưng đối với những người yêu say đắm lại là độc dược chia lìa chí mạng, mười năm thế sự xoay vần, duyên phận giữa anh và cô bất tri bất giác đã tan biến hầu như không còn.







Làm bạn bên người anh ở bên cạnh anh sớm đã là người phụ nữ khác, cô ấy nói không có anh sẽ không có cô ấy ngày hôm nay, anh cũng nói không có cô ấy sẽ không có anh ngày hôm nay, thời gian mười năm đã gắn kết sinh mệnh và cuộc sống của họ thành một khối, không thể dung nạp người khác, cho dù là người cũ.







"Chiếm tiên sinh, vẫn còn một chuyện, Ôn Noãn rốt cuộc tại sao lại đề nghị chia tay?" Ánh mắt lướt qua thân ảnh Tiêu Tương đã lui tới cạnh cửa, Chiếm Nam Huyền dựa lưng vào ghế, đôi môi cong lên: "Sao mọi người không hỏi cô ấy?"







Những lời này làm mọi người vô cùng kinh ngạc, tất cả đều quay đầu lại, ánh mắt của Chiếm Nam Huyền mãnh liệt phóng dọc tới chỗ Ôn Noãn, đôi mắt ngưng tụ thành hỏa nhãn kim tinh bức người hiện hình.







Phóng viên bên cạnh nhanh chóng vây quanh cô.







"Ôn tiểu thư, tại sao hôm nay cô lại đến tham dự buổi họp báo này?"











"Xin hỏi Ôn tiểu thư, lý do cô chia tay với Chiếm Nam Huyền là gì? Là vì Chu lâm Lộ sao?"







"Ôn tiểu thư-"







Ôn Noãn một tay che tai một tay che mắt, không biết phải làm sao để tránh đám đông và tiếng tách tách cùng ánh đèn flash không ngừng.







Trong bối rối liếc nhìn theo khe hở, con người ngăn cách một biển người kia quả nhiên biết cách gây chuyện làm khó người, trên mặt lộ vẻ xa cách thờ ơ lạnh nhạt, Bạc Nhất Tâm dựa bên người anh, nhẹ nhàng kéo cánh tay thon dài của anh, cho dù nhìn theo góc độ nào, hai người đều có thể nói là tuyệt phối hoàn mĩ.


Đầu << 62 63/81 64 >> Cuối

Nhập trang (1~81):
Chia sẻ lên facebook
Bình luận qua facebook
KPAH 154 - Game gMO Ấn Tượng Nhất Việt Nam
Cốt truyện Việt, và đắm mình trong tích xưa, cùng tham gia các trận đấu lịch sử....
Ngũ Đế 154 - Xứng Danh Anh Hùng
Hãy hóa thân cao thủ võ lâm đồng đạo môn phái nhất thống thiên hạ, game đỉnh nhất 2013....
Mobi Army HD 238 - Anh Tài Tựa Gunbound
Game bắn súng đối kháng theo lượt, quen thuộc, thuộc dòng kinh điển, ấn tượng với Gamer....
Vua Bài HD 260 - Nhập Vai Thần Bài
 20 mini game Bài, thỏa sức vận may rủi, khuyến mại chơi Miễn phí! ...
Avatar 250 HD - MXH Teen Đặc Biệt Ấn Tượng
MXH nhộn nhịp, vui vẻ, kết bạn, nông trại, câu cá, chơi mini game, thể hiện cá tính của bạn....
***Dành cho các wapmaster
U-ON
Snack's 1967