Lamborghini Huracán LP 610-4 t
Mới nhất | Chưa full
Xem sao hạn 2014. New!
Nếu bạn đã đi xa đến vậy, đừng bỏ cuộc vào lúc này -The Notebook -

Tìm kiếm trong trang:
>> Mẹo tìm kiếm
Bạn đang ở:
Trang Chủ->Truyện Dài-> Truyện tình yêu->Ông Xã Hấp Dẫn Mê Hoặc Vợ full

Ông Xã Hấp Dẫn Mê Hoặc Vợ full Trang 2

Đang đọc khoảng
15000 ký tự / trang

Nhập trang (1~18):

Đầu 2/18 3 >> Cuối


"Về điểm này, xin cứ yên tâm đi, tôi sẽ ở trước hôn nhân viết rõ giấy trắng mực đen tuyệt đối sẽ không lấy bất cứ tài sản nào của anh. Sau khi cưới cũng sẽ không can thiệp vào bất cứ chuyện gì của anh, chỉ cần anh hủy bỏ tiền lãi của công ty tôi, tương lai tô sẽ trả đủ số tiền mà công ty thiếu, sẽ không để cho anh chịu bất kỳ tổn thất nào." Cô biểu đạt rõ ràng lập trường của mình, muốn hắn không cần phải lo lắng cô ham tài sản của hắn, chỉ hy vọng hắn cho cô nhiều thời gian hơn trả hết nợ khoản này tiền nợ.
"Cô muốn trả tiền sao?" Hắn còn tưởng rằng cô sỡ dĩ mở miệng hướng hắn "Cầu hôn", chính là vì không muốn trả tiền!
"Tôi vừa rồi đã nói, hôn nhân của tôi là dùng tới thế chân, không phải là gán nợ." Hai đều này là khác nhau.
"Ý chính là cô sau này còn có thể chuộc đồ lại sao?" Hắn cười hỏi, bắt đầu cảm thấy cô gái này có chút thú vị.
"Không sai, chờ tôi kiếm tiền trả hết nợ. Chúng ta sẽ ly hôn, đến lúc đó anh cũng có đầy đủ lý do thuyết phục cha mẹ của anh, nói anh căn bản là không phải là người đàn ông thích hợp hôn nhân, xin bọn họ không nên ép anh kết hôn nữa." Phương pháp kia vẹn toàn đôi bên, đối với hai bên đều có chỗ tốt.
"Nếu cô vĩnh viễn sẽ không trả hết số tiền thì sao?" Thấy cô nói xong lời thề son sắt. Đỗ Thiên Hải không phải không nhớ cô gái này ngoài điều tra hắn, có hay không tiện thể biết rõ tình hình công ty mình căng thẳng đến cỡ nào, cho dù khấu trừ khoản bồi thường "Long Đằng", cũng còn có các nợ nần chờ cô hao tổn tâm trí, mà cô cũng không tiếc dùng hôn nhân của mình, kiên trì giúp công ty khởi tử hồi sanh.
Thành thật mà nói, hắn tán thưởng tự tin của cô, nhưng lại phải hoài nghi cô là có đánh giá cao năng lực của mình quá hay không.
"Nếu tôi không trả hết số nợ lúc trước, bất cứ lúc nào anh đều có thể theo yêu cầu ly hôn, cũng sẽ không ảnh hưởng số tiền tôi phải trả." Cô cho là hắn lo lắng phải chăm sóc cô cả đời, chiếm lấy vị trí Nhị thiếu phu nhân Đỗ gia không tha, cho nên cũng đảm bảo hắn có rút lui cuộc hôn nhân này bất cứ lúc nào, mà cô chỉ nói điều kiện duy nhất có thể ly hôn còn lại là trả hết khoản nợ đã thiếu này.
"Nghe như vậy, thật giống như cô biến thành người chịu lỗ, làm sao bây giờ đây. . . . . . Con người của tôi cũng không thích chiếm tiện nghi đàn bà." Hắn chống cằm, nheo lông mày lại, vẻ mặt thay cô oan ức buồn rầu.
Song vẻ mặt kia nhìn cô ở trong mắt nhưng tràn đầy hiềm nghi, làm cho cô cảm thấy chướng mắt.
" Thương nhân nói thương nhân, xin Đỗ tiên sinh không cần đề cập quá nhiều nguyên tắc tình cảm cá nhân, chỉ cần nói cho tôi biết anh có chấp nhận hay không chấp nhận vật thế chấp này không là được." Cô nói chuyện làm ăn khuyên hắn không cần lo ngại, nhanh chóng đưa ra quyết định, bởi vì ... việc này sẽ ảnh hưởng đến toàn bộ kế hoạch của cô.
"Việc này sao. . . . . . Dù sao kết hôn là chuyện đại sự, tôi lại không có kinh nghiệm, tốt nhất hay là đi về hỏi một chút ý kiến của cha mẹ tôi. Hơn nữa cô cũng cho là bọn họ nghe được tôi nói muốn kết hôn sẽ hớn hở đồng ý, thật ra thì bọn họ đối với đối tượng kết hôn của tôi rất kén chọn , nhất là mẹ tôi." Hắn đột nhiên từ lãng tử biến thành hiếu tử, bày ra một dáng vẻ khúm núm đối với cha mẹ, tỏ vẻ hôn sự của mình còn phải nghe theo ý kiến cha mẹ. . . . .
Cô trừng mắt! Lời nói dối hoang đường như vậy đến cả quỷ cũng không tin tưởng! Anh không có kinh nghiệm, chẳng lẽ tôi có sao?!
"Được, như vậy xin anh mau sớm cùng cha mẹ thảo luận hôn sự một chút, hy vọng sớm ngày nhận được câu trả lời chắc chắn của anh, không quấy rầy." Đông Ánh Thần ở trong lòng mắng to, cố gắng duy trì nụ cười trên mặt, đứng dậy cáo từ, tránh cho không nhịn được lật cái bức ảnh vừa mới ghép xong kia ra, tại chỗ vạch trần chuyện bịa đặt của hắn.
Theo như tài liệu trên tay cô và thực tế quan sát xem ra, hắn rõ ràng chính là phản nghịch, làm theo ý mình trong mắt không có người nào, hình tượng "ngoan ngoãn" hoàn toàn không dính nổi!
Bất quá, nếu hắn đã tỏ rõ không muốn cho cô đáp án, cô nghĩ mình có ở lại với hắn cũng chỉ là tốn thời gian là vô dụng, hay là trước trở về xử lý các nợ nần khác mới là vấn đề tốt.
"Cô đã nói với bao nhiêu người nói điều kiện thế chân như thế?" Lúc cô vừa ra đến trước cửa, hắn đột nhiên hỏi lại.
Cô dừng lại bước chân, sửng sốt hai giây, quay đầu lại nói cho hắn biết ——
"Chỉ có anh. Có chuyện gì sao?"
"Chẳng qua là tò mò. Cô đi thong thả, không tiễn." Hắn nở nụ cười thoải mái, đứng dậy đi về phía bàn làm việc của mình, bắt đầu nghiên cứu lời nói vừa rồi hoàn toàn không có nhìn công văn.
Cô đi ra khỏi phòng làm việc của hắn, đối với người đàn ông lại thêm một ấn tượng mới…….
Không giải thích được.
Chương 1.4
Nửa tháng sau, Đỗ Thiên Hải chủ động hẹn Đông Ánh Thần gặp mặt, hơn nữa phương thức hẹn người của hắn lớn rất lối, chỉ gửi tin ngắn báo cho cô nên xuất hiện thời gian, địa điểm…
"Cô giống như đã biết tôi sẽ hẹn cô nha?" Lái xe một đoạn đường, hắn nhìn ánh mắt của cô từ đầu đến cuối, không có gì phập phồng, hai mắt trong suốt giống như thủy tinh trong suốt không thấy bất kỳ biến hóa gì.
"Tôi luôn chờ anh cho tôi câu trả lời chắc chắn." Cô vốn là đang ở chờ điện thoại của hắn, không hiểu tại sao bất ngờ nhận được.
Cũng nhìn thấy cả người hắn thường bận âu phục giờ thì —— mái tóc đen, quần áo rộng rãi, cộng thêm một đôi mắt bất cần đời. . . . . .
Thay đổi phong cách ở nơi này người đàn ông này trở thành một người phóng đãng, không bị khí chất hạn chế, để cho hắn giống như là một người văn minh trở thành dã thú, hơi thở gia tăng không ít nguy hiểm, ngay cả dây chuyền màu bạc trên cổ cũng buộc không được dã tính của hắn phát tán.
Nếu như hắn không phải là phó tổng tài "Long Đằng", không phải là chủ nợ số một của cô, trực giác của Đông Ánh Thần cô căn bản không lên xe của loại đàn ông này, tốt nhất vẫn giữ khoảng cách với hắn một chút.
"Sao, là như vậy a, tôi còn tưởng rằng là bởi vì cô ngày hôm qua ở hành lang phòng vẽ gặp phải mẹ tôi, còn thuận tiện cùng bà và bạn bè ăn một bữa cơm, trò truyện đến trưa sao!" Hắn khẽ hừ một tiếng, cười như không cười nhìn cô gái bên cạnh, trong mắt hiện lên một tia hài hước.
"Đó không phải là trùng hợp chứ, Đông tiểu thư?" Hắn dự đóan hỏi cô, rất muốn biết cô gái nề nếp này nghe được lời của hắn sau đó có phản ứng gì, trả lời thế nào.
Ngày hôm qua Đỗ mẫu đi dạo hành lang có trưng bày tranh ảnh, "Vô tình gặp gỡ" một cô gái tự xưng quen biết với con của mình, hai bên dùng một bữa trưa cùng nhau trò chuyện với nhau thật vui, về nhà sau Đỗ mẫu liên tiếp hỏi con trai mình cô gái kia và con mình cuối cùng là quan hệ gì, tiến triển đến giai đoạn nào, tương lai có tính toán gì không . . . . . .
Đỗ Thiên Hải lỗ tai bị oanh nổ cả đêm, hôm nay dĩ nhiên muốn hẹn cô ra ngoài đem quan hệ hai người nói rõ ràng.
"Tôi nghĩ nếu như bác gái chán lời của tôi, tôi đây cũng không cần đợi câu trả lời chắc chắn của anh." Cô đơn giản đem mọi chuyện nói rõ, không có chút nào sợ hãi nhìn thẳng ánh mắt của hắn, vẻ mặt không thấy nửa điểm chột dạ và kinh hoảng, cũng không còn phủ nhận gặp phải Đỗ mẫu là cô cố ý an bài.
Bởi vì nửa tháng cũng chưa thấy câu trả lời chắc chắn của hắn, cho nên cô dứt khoát trực tiếp đi tìm mẹ hắn thử một chút vận may, muốn xem thử ánh mắt chọn vợ Đỗ mẫu có đúng là nghiêm khắc như lời hắn nói không. . . . . . Được rồi, cô thừa nhận cử động lần này thật ra thì cũng bao hàm một chút ý nghĩ khiêu khích hắn, bởi vì nếu như Đỗ mẫu đối với cô lưu lại ấn tượng tốt, sau này hắn không thể lấy cha mẹ làm cớ cự tuyệt cô, không phải sao?
Đỗ Thiên Hải nhìn ánh mắt lóe lên ánh sáng của cô, ánh mắt hợp tình hợp lý, trên mặt trắng nõn còn có vẻ thông minh . . . . . .
"Cô gái thông minh." Lông mày hắn vừa mỏng vừa rậm (HN:cái này ta phản đối >” sao lại vừa mỏng vừa rậm thế còn gì là đẹp a~~~), môi mỏng nhấp nháy, vẻ mặt không nén nổi hào phóng có chút suy nghĩ.
Đột nhiên ném ra một câu như vậy, lời của hắn nghe như là chỉ dạy hơn là nghiền ngẫm, làm cho cô không hiểu hắn có ý gì. Câu "Thông minh" là khen cô, hay là châm biếm cô là người tính toán?
"Anh muốn dẫn tôi đi nơi nào?" Không biết đạo lý trong câu nói của hắn,cô có chút bướng bỉnh lại không thể mở miệng hỏi, ngược lại hỏi thăm mục đích bọn họ.
"Đem cô đi bán." Môi hắn nhếch lên, không đứng đắn trả lời cô.
Chương 1.5
"Làm phiền thay tôi tính giá tiền tốt một chút." Cô lãnh đạm trả lời, cũng hy vọng mình thật có thể trị giá một số tiền lớn. Mấy ngày nay cô đi khắp nơi tìm mọi người, ít nhiều gì cũng còn một đống, còn thiếu nhiều lắm a.
"Ha ha. . . . . . Không thành vấn đề, tất cả tính trên người của tôi." Hắn hắng giọng cười to, không nghĩ tới vẻ mặt nghiêm túc cô gái đó lại còn có thể giúp hắn cười lạnh nói.
Đây chính là chỗ làm hắn thấy cực kỳ hứng thú! Mọi người tính tình thận trọng, thoạt nhìn cô gái này có chút cứng ngắc, cũng không ngờ lại có thể làm một số cử động khiến người ngoài khó dự đoán, hắn càng lúc càng thấy thú vị.
Nhàm chán! Đáng cười như vậy sao?
Cô liếc mắt hắn một cái, cảm thấy ý nghĩ của người đàn ông này thật làm cho người ta khó có thể hiểu. Nếu là ngày nào đó nhìn thấu hắn, tám phần chính là cô có nghị lực phi thường.
Cô vịn cửa sổ xe nhìn ra phía ngoài ngắm cảnh, dọc theo đường đi không nói thêm gì nữa.
Khoảng chừng hai mươi phút sau, bọn họ tới một quán bar chỉ dành cho hội viên, mở của được một nửa trong đó đã có một đám bạn bè của hắn, nam nam nữ nữ vừa thấy được hắn liền cao giọng chào hỏi, nhất là mấy cô gái trang phục nóng bỏng đặc biệt nhiệt tình.
"A Hải. . . . . ."
"Tiểu Hải. . . . . ."
"Hải. . . . . ."
Giọng nói không ngừng vang lên, lỗ tai Đông Ánh Thần quả thực giống như bị "tiếng sóng biển" bao phủ, ngay cả người cũng đám con gái chen đến đẩy ra phía sau……
Cô cũng không lên tiếng, cứ như vậy yên lặng đứng ở phía sau, nhìn cùngmột đám đám con gái líu ríu nói chuyện, mới có người phát hiện sự tồn tại của cô.
"Cô ta là ai?" Có một cô gái xinh đẹp chỉ vào Đông Ánh Thần hỏi, giọng nói hiển nhiên không hề thân thiện.
"Đúng nha, cô ta là ai?" Mọi người rối rít đưa ánh mắt phóng đến trên người cô. Đỗ Thiên Hải thuận tay ôm

bả vai cô gái, cũng quay đầu lại nhìn cô.
Hắn nhìn cô, cô cũng nhìn lại. Đông Ánh Thần đối mặt mọi người với ánh mắt cười mà không nói, quyết định đem này vấn đề để lại cho Đỗ Thiên Hải trả lời. Nếu hắn đưa cô tới nơi này, thì tất nhiên cũng đoán được có người hỏi vấn đề này.
Cô nhìn hắn, bản thân cũng rất muốn biết mình ở trong lòng hắn rốt cuộc là có thân phận và vị trí như thế nào. Về đề nghị của cô, hắn còn chưa có cho trả lời chắc chắn.
"Đây là. . . . . . Giá trị con người Đông Ánh Thần tiểu thư rất cao, cho nên trừ tên của cô ra, tôi không thể tiết lộ nhiều hơn." Hắn làm động tác khoa trương giơ tay lên, long trọng giới thiệu tên của cô, nhưng mơ hồ nhất là thân phận của cô.
Mọi người thấy hắn "Diễn xuất" cho nên mọi người trong lúc cười to thật cũng cũng không cười nữa. Dù sao tất cả mọi người ra ngoài uống rượu là vui đùa mà thôi, không có ai quá tìm tòi nghiên cứu bối cảnh người nào.


Đầu 2/18 3 >> Cuối

Nhập trang (1~18):
Chia sẻ lên facebook
Bình luận qua facebook
KPAH 154 - Game gMO Ấn Tượng Nhất Việt Nam
Cốt truyện Việt, và đắm mình trong tích xưa, cùng tham gia các trận đấu lịch sử....
Ngũ Đế 154 - Xứng Danh Anh Hùng
Hãy hóa thân cao thủ võ lâm đồng đạo môn phái nhất thống thiên hạ, game đỉnh nhất 2013....
Mobi Army HD 238 - Anh Tài Tựa Gunbound
Game bắn súng đối kháng theo lượt, quen thuộc, thuộc dòng kinh điển, ấn tượng với Gamer....
Vua Bài HD 260 - Nhập Vai Thần Bài
 20 mini game Bài, thỏa sức vận may rủi, khuyến mại chơi Miễn phí! ...
Avatar 250 HD - MXH Teen Đặc Biệt Ấn Tượng
MXH nhộn nhịp, vui vẻ, kết bạn, nông trại, câu cá, chơi mini game, thể hiện cá tính của bạn....
***Dành cho các wapmaster
U-ON