XtGem Forum catalog
Mới nhất | Chưa full
Xem sao hạn 2014. New!
Điều chúng ta muốn nhất là được thấu hiểu và hiểu một ai đó

Tìm kiếm trong trang:
>> Mẹo tìm kiếm
Bạn đang ở:
Trang Chủ->Truyện Dài-> Truyện tình yêu-> Thành Thời Gian full

Thành Thời Gian full Trang 72

Đang đọc khoảng
15000 ký tự / trang

Nhập trang (1~73):

Đầu << 71 72/73 Cuối



"Không cần xấu hổ, người bình thường ở chung với bà còn không bằng em, IQ của mẹ anh ít nhất một trăm sáu mươi." Cố Trì Quân vừa cười vừa hôn mũi tôi, "Nhưng mà em cũng không kém, có thể khiến người nhà anh thích như vậy."

Bị anh khen đến mức lâng lâng, quả thực là phổng cả mũi, "Đừng có mà tâng bốc em..." Tôi lẩm bẩm.

"Đưa em đến gặp người nhà anh là một mặt, càng quan trọng hơn chính là đi nghỉ. Chiều mai chúng ta xuất phát tới núi Alps." Anh vừa nói tay lại bắt đầu không nghiêm chỉnh, đẩy vạt áo ngủ của tôi lên, ngón tay trượt theo thắt lưng, tôi tức giận nhìn anh, đẩy anh ta rồi xuống giường đi tắm. Tắm xong chuẩn bị mặc quần áo mới phát hiện quên đem quần áo, liền gõ cửa gọi Cố Trì Quân đem quần áo vào. Kết quả áo ngủ chẳng thấy đâu, vừa quay đầu lại thì cả người anh đã chen vào phòng tắm nhỏ hẹp, hai tay trống không.

Hơi nước trong phòng tắm quẩn quanh, tôi vừa xấu hổ vừa tức giận, cầm khăn mặt bao lấy người, đuổi anh như đuổi ruồi, "Ra ngoài, ra ngoài! Đưa quần áo cho em là được rồi."

Vào lúc nào đó Cố Trì Quân tuyệt đối không nghe ý kiến của tôi, ví dụ như lúc này. Anh giơ tay ôm tôi, cúi đầu hôn tôi, tôi không chịu thua kém, phần dưới eo đều mềm nhũn chỉ có thể để mặc cho anh ôm tôi, tôi bị anh ôm như gấu kao­la trở về phòng, vừa đi vừa hôn, bỗng nhiên cảm thấy đất trời thay đổi, bị anh đẩy lên giường rồi nằm đè lên.

Bây giờ mới biết người này trên người đáng sợ như thế nào, người ta thì ăn no nghĩ đến dâm dục, anh thì căn bản không hạn chế thời gi­an, adrenalin bắt đầu điên cuồng tiết ra, tôi nhớ đến những lời bác gái nói hôm nay, mặt nóng bừng lên, "Anh... Nhà anh còn có người... Bọn họ nghe thấy thì làm thế nào..." Vừa nói vừa cố nhảy xuống giường tìm áo ngủ.

Cố Trì Quân hoàn toàn không nói gì, giữ eo tôi lại một lần nữa ấn tôi về giường, nhẹ nhàng hôn vành tai tôi, hơi thở ấm nóng tiến vào trong tai tôi, thông qua các dây thần kinh chạy xuống các đầu ngón chân tôi, tê dại.

"Vậy thì em kêu nhỏ một chút."

Chương 57

Lúc ngủ dậy thì đầu đau kinh khủng, bị Cố Trì Quân giày vò cả buổi tối tinh thần tốt mới kỳ lạ ấy.

Tôi xốc chăn xuống giường, phát hiện trên người ngoài mặc nội y ra thì mặc một cái áo sơ mi của Cố Trì Quân: rất rộng. Đồ ngủ tối qua mặc không biết vứt đi đâu rồi, vali cũng chẳng biết ở đâu. Không có quần áo thì đến cửa phòng ngủ cũng không ra được. Miệng mồm khô khốc muốn uống nước nhưng trên đầu giường lại không có cốc nước, trước nay anh đều sẽ để một cốc nước chanh hơi ngọt ở đầu giường.

Không tìm thấy Cố Trì Quân, tôi bèn đẩy cửa ra, ló đầu ra nhìn hành lang, tầng hai này không nhìn thấy bóng người nào hết, tất cả đều yên lặng. Tôi gọi kẽ: "Trì Quân, Trì Quân." Giọng nói không dám to quá vì sợ làm ồn đến người khác.

Xung quanh không có người, nhịn không được đi tới hành lang, ghé vào lan can thấp tha thấp thỏm lại gọi mấy tiếng. Cửa phòng bên cạnh có tiếng động, có người đi ra ngoài, đó là một người phụ nữ hơn ba mươi tuổi, mặc một bộ váy ngắn, mặt lạnh như băng, tay cầm một cốc sứ màu xanh nhìn tôi.

Tôi cảm thấy chị ấy rất quen mắt, vắt óc nghĩ xem đã gặp chị ấy ở đâu, chị ấy lại mở miệng trước. "Hứa Chân?"

"Vâng, chị là..."

Cho dù là chị nói chuyện hay là nhìn người khác, mặt mũi vẫn luôn không mang chút ấm áp nào. "Chân được đấy, thằng ba có mắt nhìn."

"Hả?" Tôi cúi đầu xuống nhìn, hai chân quả thực trơ trụi, bên trong bắp đùi còn có vết hồng hồng do Cố Trì Quân hôn để lại, trắng trắng đỏ đỏ rất đễ thấy, cũng không biết anh làm lúc nào nữa, có lẽ là tối qua.

Tôi lập tức đỏ mặt tía tai, kéo vạt áo xuống theo bản năng, muốn chạy về phòng. Không cần tôi chạy, cơ thể bỗng nhiên thấy nhẹ bẫng, cánh tay quen thuộc vòng qua eo tôi, tôi cảm thấy dưới chân lơ lửng, bị Cố Trì Quân mang về phòng như một cái túi xách, cửa phòng đóng lại.

"May mà là chị hai, để người khác nhìn thấy e
m như này, em sẽ thiệt thòi đấy." Cố Trì Quân một tay đặt giỏ quần áo xuống, một tay để tôi xuống, nghiêm khắc trách mắng tôi.

"Em ngủ dậy không nhìn thấy anh, lại không tìm thấy quần áo," Tôi nhỏ giọng lẩm bẩm, "Mở cửa ra xem anh đi đâu, nói chuyện với chị hai của anh mấy câu..."

"Vali anh để vào xe rồi, quần áo của em anh đem đi giặt." Cố Trì Quân lấy quần áo của tôi ra từ giỏ quần áo, áo phông và váy hoa, không những đã giặt mà còn hong khô rồi, có mùi bột giặt. Anh cúi đầu cởi nút áo sơ mi của tôi, coi tôi như trẻ con mà mặc quần áo cho tôi.

Tôi hơi buồn cười, Cố Trì Quân ở bên ngoài là ngôi sao vô cùng nổi tiếng, trong nhà thì lại là một người đàn ông nội trợ, giặt quần áo, nấu ăn, quét dọn, không cái gì là không thể, hết cái này đến cái khác làm tốt vô cùng.

Tôi vô cùng khâm phục bác gái, rốt cuộc phải có phương pháp thế nào mới có thể nuôi được người con nghe lời làm việc nhà toàn năng như vậy chứ? Kỹ xảo này tất cả các bà mẹ trên thế giới đều nên học tập! Vì thế mới nói, đàn ông tốt đều lớn lên trong một gia đình tốt.

Tôi cởi cái áo sơ mi siêu rộng của anh ra, mặc vào áo phông của mình. Cố Trì Quân phẩy phẩy váy, ngồi xổm xuống dưới chân tôi, nhấc chân tôi lên mặc váy vào, tôi đứng dậy, anh kéo váy lên, bề mặt cái váy hầu như không tồn tại một nếp nhăn, anh cúi đầu đóng hai cái cúc bên hông của váy.

"Em nói chuyện gì với chị anh thế? Anh nghe thấy chị ấy nói chân em đẹp, chị ấy rất ít khen người khác, nhưng từ trước đến nay mắt rất chuẩn." Nói đến cuối, giọng nói của Cố Trì Quân đã mang ý cười.

"Về cơ bản thì chỉ nói câu này," Tôi không để ý tới anh, thuận miệng trả lời một câu, bỗng nhiên nhớ đến một chuyện, "Chính là cái chị đi cùng anh ra khỏi sân bay bị người ta chụp được, thảo nào em thấy quen mắt thế!"

Cố Trì Quân lấy lược giúp tôi chải tóc, "Chính là chị ấy."

"Em nhớ anh từng nói chị anh là pháp y?"

"Pháp y có thâm niên."

Mặt tôi không kiềm chế được mà co rúm, được người khác khen đại đa số lúc đều khiến người ta vui vẻ nhưng bị pháp y dùng thái độ không chút thân thiết, khuôn mặt không chút biểu cảm, giọng nói không có chút ấm áp khen "chân được đấy", e rằng người bình thường rất khó lộ ra vẻ mặt vui vẻ. Tôi cảm thấy mình là người bình thường.

"Tính cách chị anh chính là mặt lạnh độc miệng vậy đấy, giống y như mẹ anh," Cố Trì Quân dường như biết tôi đang nghĩ gì, giơ ngón tay búng nhẹ trán tôi, "Đừng nghĩ linh tinh, tâm địa chị ấy rất tốt, khen chân em đẹp thì chính là nghĩa trên mặt chữ thôi, hoàn toàn không liên quan đến nghề nghiệp của chị ấy." Thôi được rồi, tạm thời tin tưởng anh vậy.

Mặc quần áo, đánh răng rửa mặt xong, tôi cùng Cố Trì Quân xuống lầu ăn sáng. Vẫn là quy tắc cũ, bữa sáng là do hai người đàn ông nhà họ Cố làm, đối với hành vi hưởng thụ thành quả lao động của người khác tôi có chút xấu hổ, ánh mắt nhìn vào trong phòng bếp. Nhưng những người phụ nữ khác trong căn phòng này đều rất bình tĩnh, Cố Dương, chị dâu của Cố Trì Quân nói chuyện phiếm câu được câu chăng.

Không ngờ chị dâu của Cố Trì Quân cười cười, chậm rãi nói: "Làm con dâu nhà họ Cố thực sự không tồi chứ? Năm đó chính là do chị vừa ý tài nghệ nấu ăn của Lập Nam. "

Tôi ha ha cười gượng mấy tiếng, da mặt hơi nóng, không biết phải nói gì, thực ra trong lòng cũng thừa nhận, lần đầu tiên khi Cố Trì Quân đưa tôi về nhà làm cơm cho tôi ăn, lần đầu tiên tôi mới thực sự ý thức được, ngoài vẻ bề ngoài xán lạn thì anh cũng là một người bình thường, thậm chí còn phải tốn công tốn sức lấy lòng tôi.

"Lúc nó nói muốn đóng phim làm diễn viên, chị còn tưởng rằng một ngày nào đó nó sẽ đưa một cô minh tinh về nhà, kết quả cũng được, vẫn coi như là có đầu óc." Ế, lời này của chị hai của Cố Trì Quân là khen ngợi tôi? Tôi vừa mới lộ ra chút vẻ mặt cảm kích thì chị lại khôi phục vẻ mặt lạnh lùng, "Em không phải người trong show­biz cũng có cái không tốt. Lần trước chị ở cùng nó bị chụp được mang đến cho chị rất nhiều phiền phức. Em cũng phải chuẩn tư tưởng thật tốt." Người tôi cứng đờ.

"Sẽ không đâu." Cố Trì Quân bưng đĩa đồ ăn từ trong phòng bếp đi ra, liếc Cố Dương, nếu như tôi không nhìn nhầm thì nhìn thấy trong mắt anh có ý cảnh cáo, "Em sẽ không để chuyện đó xảy ra." Một cái đối mắt ngắn ngủi, khuôn mặt của Cố Dương vẫn như vậy, không nhận kháng nghị của Cố Trì Quân mà nhìn sang tôi, "Em thấy chưa, nhắc đến chuyện của em thì sắc mặt nó cũng thay đổi. Chị còn chưa nhìn thấy nó lo lắng ai như vậy, quả thực là vô cùng cẩn thận."

Cố Trì Quân đặt đĩa xuống, vẻ mặt không do dự, "Chị hai, sao hôm nay chị nói nhiều thế? Lại bị vụ án biến thái nào kích thích à?"

"Sao, khẩu khí cứng như vậy? Sợ chị nói lời không nên nói ảnh hưởng đến quan hệ của hai đứa à?" Cố Dương hoàn toàn không tiếp lời, ngữ khí vẫn cứng nhắc như cũ, "Chuyện yêu đương giống như cát lún, bắt càng chặt thì mất đi càng nhanh. "

Cố Trì Quân cũng không khách khí, "Chị hai, chị thực sự nên làm giáo sư văn học."

Vẻ mặt của Cố Dương vô cùng lạnh nhạt, "Gan của cậu càng ngày càng lớn, lại dám dùng chủ đề văn học đần độn để sỉ nhục chỉ số thông minh của chị đây. Sao cậu không nói chị là nhà thơ? Chuyện này chị đây nhớ rồi đấy. " Chị dâu của Cố Trì Quân lắc đầu bật cười, "Lại nữa rồi..." Tôi nghĩ, tài ăn nói của chị gái Cố Trì Quân thực sự là sự lợi lại tôi ít thấy trong đời.

Tôi kéo góc áo của Cố Trì Quân, để anh ngồi xuống rồi lại nhìn chị hai, "Em cũng coi như đã hiểu rồi ạ, chẳng trách Trì Quân hợp tác vui vẻ với mẹ em, hóa ra là luyện ra như này." Cố Trì Quân vừa cười vừa hôn lên đỉnh đầu tôi.

Cố Lập Nam thân thiện giải thích, "Nhà anh ấy à, trước nay phụ nữ đều lợi hại hơn đàn ông." Tôi tràn đầy đồng tình gật đầu.

"Vì thế em cũng phải duy trì truyền thống tốt đẹp." Cố Dương quay qua nhìn tôi, nghiêm túc nói, "Hứa Chân, em nhớ lấy, việc nhà không cần làm, sau khi kết hôn sinh con không được từ bỏ công việc, kinh tế nhất định phải độc lập, cuộc đời nhất định phải tự do."

Tốt, có mắt nhìn xa! Nhưng mà tôi làm thế nào mới có thể duy trì truyền thống tốt đẹp chứ?

Sau đó bác gái từ trong phòng đi ra, bữa sáng cũng đã bắt đầu. Cả nhà nói nói cười cười, thiên văn học, địa lý, xã hội, lịch sử không cái gì là không nói, thực sự là vui vẻ hòa thuận. Từ trước đến nay tôi chưa từng cùng ăn sáng với nhiều người như vậy, trong lòng vô cùng ấm áp.

Ăn cơm xong, tôi và Cố Trì Quân lái xe lên đường. Lái xe chính là tôi bởi vì trước đây tôi đã có bằng lái xe quốc tế. Mở thiết bị hướng dẫn GPRS, chúng tôi men theo sông Rhine, đi thẳng đến núi Alps. Xe đi qua các nông trang, đi qua những dãy núi trập trùng và thung lũng, thỉnh thoảng có những con linh dương chạy qua. Chúng tôi đi qua một thị trấn nhỏ thời Trung cổ, cuối cùng đi tới đích ở sườn núi, ánh mặt trời lốm đốm trong rừng, cây cầu đá bên con kênh yên tĩnh không chút tiếng động. Ngẩng đầu lên, nhìn thấy một đám mây mịt mùi như một cái thắt lưng quấn quanh sườn núi, mà đỉnh núi nơi xa nhất thì đâm thẳng lên bầu trời giống như một thanh bảo kiếm trầm mặc.

Chương 58

Trong núi vô cùng mát mẻ, cây cối um tùm, đỉnh núi phía xa phủ đầy tuyết trắng, lá đỏ nhàn nhạt khắp rừng hòa lẫn với rừng cây tuyết tùng, cây nho dại bò xung quanh các cây cổ thụ, hoa dại đua nở bên hồ, các cánh hoa đầy màu sắc dưới sự chiếu rọi của ánh mặt trời phản xạ ánh sáng lung linh đẹp mắt. Cố Trì Quân có một căn nhà gỗ kiểu điển hình bên bờ hồ, căn nhà gỗ này có ba tầng, bốn bên được bao phủ bởi hoa tươi, tường trắng có những hoa văn xinh đẹp, mái nhà màu đỏ vô cùng đẹp đẽ.


Đầu << 71 72/73 Cuối

Nhập trang (1~73):
Chia sẻ lên facebook
Bình luận qua facebook
KPAH 154 - Game gMO Ấn Tượng Nhất Việt Nam
Cốt truyện Việt, và đắm mình trong tích xưa, cùng tham gia các trận đấu lịch sử....
Ngũ Đế 154 - Xứng Danh Anh Hùng
Hãy hóa thân cao thủ võ lâm đồng đạo môn phái nhất thống thiên hạ, game đỉnh nhất 2013....
Mobi Army HD 238 - Anh Tài Tựa Gunbound
Game bắn súng đối kháng theo lượt, quen thuộc, thuộc dòng kinh điển, ấn tượng với Gamer....
Vua Bài HD 260 - Nhập Vai Thần Bài
 20 mini game Bài, thỏa sức vận may rủi, khuyến mại chơi Miễn phí! ...
Avatar 250 HD - MXH Teen Đặc Biệt Ấn Tượng
MXH nhộn nhịp, vui vẻ, kết bạn, nông trại, câu cá, chơi mini game, thể hiện cá tính của bạn....
***Dành cho các wapmaster
U-ON