Pair of Vintage Old School Fru
Mới nhất | Chưa full
Xem sao hạn 2014. New!
Người ta vẫn thường làm những việc điên rồ vì tình yêu

Tìm kiếm trong trang:
>> Mẹo tìm kiếm
Bạn đang ở:
Trang Chủ->Truyện Dài-> Truyện tình yêu-> Tôi cũng rất nhớ anh ấy full

Tôi cũng rất nhớ anh ấy full

Bạn đang bắt đầu đọc với
15000 ký tự / trangNhập trang (1~47):

Đầu 2 >> Cuối-47


 Tôi cũng rất nhớ anh ấy full





Tác giả: Lý Lý Tường


Số chương: 25 chương +1 ngoại truyện







Giới thiệu:





Tạ Đắc yêu Tân Ý Điền, yêu cô hơn bất kì ai khác.





Cho dù người cô thầm yêu là anh trai của anh, hay rời xa anh đi du học, thậm chí cô sắp kết hôn với người khác.



Anh đã từng từ bỏ, nhưng không có cách nào gặp lại cô mà không yêu cô.





Tân Ý Điền lớn hơn Tạ Đắc năm tuổi, cô cho rằng cô có thể xem nhẹ tình yêu của anh.





Cô cho rằng cô có thể yêu một người khác.





Tất cả những thứ "cho rằng" đó đều là dối mình gạt người.



Đúng vậy, cô yêu anh, giống như yêu chính bản thân mình.





Họ muốn thừa dịp trước khi giới hạn chưa đến, gạt bỏ tất cả mọi ngăn trở đến với nhau. Yêu chính mình, yêu lẫn nhau, cũng là yêu người khác.



Đúng thế, mãi mãi bên nhau.



Anh yêu cô, cô cũng yêu anh, chỉ đơn giản vậy thôi.





~*~



Mục lục





Chương 1 - Không hẹn mà gặp





Chương 2 - Gần như vậy, xa đến thế





Chương 3 - Thất Thương Quyền





Chương 4 - Cuối cùng vẫn thấy lòng này băn khoăn





Chương 5 - Sự mất mát được giấu kín





Chương 6 - Tôi cũng rất nhớ anh ấy





Chương 7 - Ám độ Trần Thương





Chương 8 - Tức giận không nói nên lời





Chương 9 - Thật là thích hợp mơ màng bấy lâu





Chương 10 - Đau nửa đầu và tinh dầu





Chương 11 - Không thể không yêu





Chương 12 - Say sưa đêm trung thu





Chương 13 - Sự ham muốn độc chiếm đáng sợ





Chương 14 - Hoa diên vĩ biết ca hát





Chương 15 - Yêu, xin cố gắng





Chương 16 - Chết và sống





Chương 17 - Lễ tình nhân bất ngờ





Chương 18 - Yêu thế nào cũng không đủ





Chương 19 - Yêu đến tận cùng, yêu đến tuyệt tình





Ngoại truyện - Tình yêu của Tạ Đắc





Chương 20 - Ngoại trừ trốn đi không còn cách khác





Chương 21 - Thế sự thay đổi khôn lường





Chương 22 - Xin lỗi





Chương 23 - Điều gì cũng nguyện ý





Chương 24 - Nét đẹp không gì sánh bằng





Chương 25 - Bí mật không thể nói



Tôi cũng rất nhớ anh ấy

Chương 1 - Không hẹn mà gặp





Tân Ý Điền từ Bắc Kinh về Thượng Lâm là do yêu cầu mãnh liệt của Hà Chân.





"Thật không dễ dàng gì mà đạt được một tay cầm bằng tốt nghiệp một tay cầm giấy kết hôn, thế mà có ai chứng kiến được thời khắc lịch sử trọng đại đầy ý nghĩa đó của cuộc đời tớ không? Hơn nữa cậu lại không có ở Pháp!" Hà Chân nói như thế, điều khiến cô mở mày mở mặt nhất không phải đạt được học vị nữ tiến sĩ, mà cuối cùng đã vứt bỏ cái danh hiệu "Diệt Tuyệt Sư Thái", sắp trở thành bà vợ theo pháp luật với đàn em nhỏ hơn cô một khóa Lục Thiếu Phong, người quấn lấy cô không tha, cuối cùng mừng mừng vui vui kết thành lương duyên. Ngoài động tác nhanh mạnh, còn rất nhiều tình huống sấm vang chớp giật.







Nhận được mấy kích thích này, Tân Ý Điền quyết định đem người nhà cùng theo luôn. Kết quả là Ngụy Tiên sáng mới đến, chiều lại phải đi. Hà Chân và Lục Thiếu Phong cực lực giữ lại, "Ở đây một đêm, ngày mai hẳn đi, không thì uổng phí tiền vé máy bay lắm"





Ngụy Tiên cười nói tối nay còn có công việc.







Hà Chân nhỏ giọng oán trách Tân Ý Điền, "Bận như vậy, cậu còn đem chồng tương lai đến làm quái gì? Một chuyến tay không."





"Thì đem anh ấy đến để cả nhà xem thử đó."







"Thấy rồi, không tệ, là cổ phiếu tiềm năng. Quen nhau lúc du học sao?"





Tân Ý Điền gật đầu. Cô lại hỏi: "Người Bắc Kinh? Vậy chắc là có nhà có xe rồi? Làm nghề gì?" Tân Ý Điền cười mắng cô bà tám quá, "Cậu phải làm bà mai, đáng tiếc là quá trễ."





"Wow!" Hà Chân bày tỏ thèm muốn, "Tụi mình còn chưa biết cái hình dáng căn nhà nó ở chỗ nào nè."





"Không phải cậu có nhà tập thể miễn phí có thể ở sao, ở Bắc Kinh tớ còn phải tự mình bỏ tiền ra thuê nhà nè."





Hai người đứng ở quảng trường trước thư viện nói chuyện, xung quanh người đến người đi, trong gió mang theo mùi hoa cỏ. Thời tiết buổi chiều trời trong nắng ấm, đám mây trắng trên đỉnh đầu trong bầu trời xanh nhạt chậm rãi bay qua.





Ngụy Tiên đi tới cắt ngang hai cô, áy náy mà nói: "Anh phải đi rồi."





Tân Ý Điền vội vàng cười nói: "Được, em tiễn anh ra cổng trường bắt xe. Các cậu ở đây đợi tớ?" Cô ngoảnh đầu hỏi Hà Chân và Lục Thiếu Phong.





"Ký túc xá đi. Tớ phải về lấy giấy chứng nhận đăng ký kết hôn." Hà Chân đáp lại.





Tân Ý Điền một mạch kéo cánh tay Ngụy Tiên một cách thân mật, lưu luyến nhìn anh lên xe taxi, cho đến khi xe chạy xa mới xoay người.





"Hi!" Một thanh niên cao lớn đi tới phía cô, không hề nghi ngờ là đang chào hỏi với cô.





Cô hơi bất ngờ, thấy cậu ấy có cảm giác quen quen, trong một lúc nghĩ không ra là ai. Để che dấu ngại ngùng cô vội vàng nở một nụ cười sáng lạn đáp lại cậu, gắng sức vẫy tay mấy cái.





Cậu đứng trước mặt cô, thâm trầm mà nhìn cô, ánh mắt như đèn xe trong đêm tối từ xa chạy đến gần, ước chừng qua hơn nửa phút sau mới mở miệng --"Chị, về nước rồi à?"





Tân Ý Điền vẫn cứ nghĩ mãi không ra cậu là ai, đành phải gật đầu qua loa, tùy tiện nói mấy câu lấy lệ "Ừ ừ ừ".





Thấy người trước mặt mờ mịt mà lại cười tủm tỉm lễ phép, cậu không thể không nhắc nhở cô, "Tôi là Tạ Đắc."





Ký ức nhất thời như núi lửa phun trào dâng lên.





"A! Là cậu, em trai của Tạ Hậu!" Tân Ý Điền vừa ngạc nhiên vừa vui mừng, quan sát cậu từ trên xuống dưới, nhịn không được mà cảm thán: "Wow, cậu lớn thế này rồi à, thay đổi nhiều quá, xém chút nữa không nhận ra."







Tạ Đắc khựng lại một chút, nhìn thẳng vào đôi mắt cô nói từng chữ từng câu: "Chị cũng thay đổi rất nhiều."





Hai người một trước một sau đi về phía ký túc xá nữ sinh. Nhiều năm không gặp, đột nhiên gặp nhau, tình trạng của cả hai đều không hiểu rõ, cảm giác giống như là cuộc gặp gỡ lần đầu tiên của hai người xa lạ. Sau một khoảng trầm mặc ngắn ngủi, Tân Ý Điền lựa đề tài để nói, hỏi cậu với giọng điệu thật thoải mái: "Cậu là sinh viên Thượng Đại? Năm mấy?"





"Năm tư." Giọng nói của Tạ Đắc trầm thấp từ tốn, trả lời câu hỏi ngắn gọn rõ ràng.





"Sắp tốt nghiệp rồi nhỉ, đã tìm được công việc chưa?" Tân Ý Điền không đợi cậu trả lời lại nói tiếp: "Ái chà, tôi thiếu chút nữa quên mất, cậu đâu cần phải vì chuyện công việc mà lo lắng nhỉ?" Nói xong mỉm cười, trên gương mặt hiện lên đôi lúm đồng tiền xinh đẹp.





Vẻ mặt cậu nghiêm túc mà nói: "Hoàn toàn ngược lại." Ngữ khí khá dứt khoát.





Tân Ý Điền không thể không nghiêng mặt nhìn cậu, nhất thời không biết nên nói như thế nào. May mà dọc đường đi luôn có người chào hỏi cậu. Cuộc tán gẫu của hai người lúc ngắt lúc tiếp tục, bầu không khí không đến nỗi gượng gạo lắm.





"Tôi đến rồi." Tân Ý Điền từ xa xa nhìn ngang nhìn dọc kiếm bóng dáng Hà Chân, dừng bước chân, nhoẻn miệng cười như áy náy với cậu.





Đối phương không có dấu hiệu gì, qua một lúc lâu hỏi lại: "Chị có danh thiếp chứ?"





Cô vội vàng lấy tấm danh thiếp trong túi đưa cho cậu. Cậu nhận lấy rồi xem rất chăm chú, sau đó hỏi: "Chị làm việc ở Bắc Kinh?"





"Đúng vậy."





"Chừng nào quay về đó?"





"Chuyến bay trưa ngày mai."





"Đến lúc đó tôi gọi điện cho chị." Cậu nói một cách thần tốc, cất tấm danh thiếp, ngẩng đầu nhìn Tân Ý Điền, lại nhìn Hà Chân đang đi tới phía cô, lúc này mới rời đi.





Hà Chân chỉ tay vào hướng Tạ Đắc rời đi tò mò hỏi: "Cậu ta quen cậu à?"





"Tại sao hỏi 'cậu ta quen cậu'? Nói thế giống như đó là vinh hạnh của tớ vậy." Tân Ý Điền bất mãn hừ một tiếng.





Hà Chân cười nói: "Cậu ta vừa có tiền lại có tiếng, ở Thượng Lâm có lẽ không có ai là không biết cậu ta, cậu biết cậu ta tất nhiên chẳng có gì lạ mà."





Đợi sau khi Tân Ý Điền biết rõ cậu đã là người đứng đầu tập đoàn Tạ thị, nhún vai nói: "Vấn đề là khi cậu ta còn chưa có tiền chưa có tiếng, tớ đã biết cậu ta rồi."





Hà Chân lập tức hưng phấn hẳn lên, hai con mắt mở to vẻ mặt chờ mong hỏi tiếp: "Cho nên, cậu rất quen thuộc cậu ta?"





Tân Ý Điền nhìn cô nhướn mày nói: "Năm tháng như nước, nửa đời không quen, chỉ là em trai của một người bạn học mà thôi, cậu sẽ không có việc gì cầu cạnh cậu ta chứ?"





Trong lòng Hà Chân tràn ngập tinh thần buôn dưa lê bị một gậy của cô đánh tan hết, tẻ nhạt mà nói: "Thôi được rồi, chí ít trước mắt vẫn chưa có. Hai giờ rồi, Cục dân chính làm việc rồi, đi mau đi mau, làm chính sự quan trọng hơn."





Một đám người xuống lầu bắt xe tiến về phía trước, đi thẳng đến mục tiêu. Tân Ý Điền ngồi chờ trong đại sảnh của Cục dân chính, Hà Chân và Lục Thiếu Phong xếp hàng tiến hành thủ tục đăng ký kết hôn, nửa giờ sau thuận lợi cầm được tờ giấy màu đỏ thẫm, ở giữa giấy chứng nhận kết hôn in hình quốc huy mạ vàng. Hai người đứng giữa đại sảnh, giơ cao giấy kết hôn bắt chước theo đôi tình nhân trong phim Hàn lấy tay đặt trên đỉnh đầu tạo hình trái tim để Tân Ý Điền chụp hình làm kỷ niệm.


Đầu 2 >> Cuối-47

Nhập trang (1~47):
Chia sẻ lên facebook
Bình luận qua facebook
KPAH 154 - Game gMO Ấn Tượng Nhất Việt Nam
Cốt truyện Việt, và đắm mình trong tích xưa, cùng tham gia các trận đấu lịch sử....
Ngũ Đế 154 - Xứng Danh Anh Hùng
Hãy hóa thân cao thủ võ lâm đồng đạo môn phái nhất thống thiên hạ, game đỉnh nhất 2013....
Mobi Army HD 238 - Anh Tài Tựa Gunbound
Game bắn súng đối kháng theo lượt, quen thuộc, thuộc dòng kinh điển, ấn tượng với Gamer....
Vua Bài HD 260 - Nhập Vai Thần Bài
 20 mini game Bài, thỏa sức vận may rủi, khuyến mại chơi Miễn phí! ...
Avatar 250 HD - MXH Teen Đặc Biệt Ấn Tượng
MXH nhộn nhịp, vui vẻ, kết bạn, nông trại, câu cá, chơi mini game, thể hiện cá tính của bạn....
***Dành cho các wapmaster
U-ON