Old school Swatch Watches
Mới nhất | Chưa full
Xem sao hạn 2014. New!
Thử thách của can đảm ko fải là dám chết mà là dám sống và thực hiện ước mơ của mình

Tìm kiếm trong trang:
>> Mẹo tìm kiếm
Bạn đang ở:
Trang Chủ->Truyện Dài-> Truyện tình yêu-> Couple 50 full

Couple 50 full Trang 26

Đang đọc khoảng
15000 ký tự / trang

Nhập trang (1~33):

Đầu << 25 26/33 27 >> Cuối






- A! Đừng! - Tôi cảm thấy lồng ngực bên trái mình đau như xé, cả người nặng nề, mở bừng mắt.



Những giọt mồ hôi rơi ướt đẫm lưng áo, tôi mở mắt nhìn lên trần nhà với những hoa văn bằng thạch cao, phát hiện mình vẫn đang nằm trên giường. Chiếc gối mềm mại như những bông hoa, chiếc chăn dịu dàng quấn chặt lấy tôi, trong không khí thoang thoảng mùi hoa nhài dịu dàng, tất cả đều vô cùng yên bình. Tôi vẫn chưa hoàn hồn, mắt khẽ liếc, nhìn ra ánh trăng treo ngoài cửa sổ, tấm rèm màu hồng phấn phất phơ bay nhẹ theo cơn gió đêm.




Thì ra tất cả chỉ là một giấc mơ!




Tôi bất giác xòe tay ra, ấn chặt vào trái tim đang đập cuồng loạn trong lồng ngực, nhưng hình như tim tôi vẫn bị đeo một hòn đá nặng, không thể nào bình tĩnh lại được. Kỳ lạ thật, sao lại có giấc mơ kỳ quái như vậy.



Nhưng điều khiến tôi thấy buồn là không hiểu sao mình lại đau lòng đến thế...




Hu hu... Xem ra không ngủ được nữa rồi. Tôi ngồi bật dậy thay bộ quần áo thể thao, buộc gọn mái tóc dài của mình lên thành một cái đuôi ngựa, mở cửa bước ra ngoài. Không hiểu từ lúc nào, bước chân vô định của tôi bước tới bên hồ Sao nổi tiếng của Đại học Tinh Hoa.




Đó là một cái hồ rất đẹp, xung quanh liễu rủ xanh biếc, những cơn gió nhẹ thổi qua khiến không khí xung quanh hồ trở nên vô cùng dễ chịu. Ban ngày, những học sinh mệt mỏi vì chuyện học tập thường tới đây tản bộ, những học sinh đang chăm chỉ học hành cũng tới ngồi bên bờ hồ, đọc thầm một bài khóa tiếng Anh hay tiếng Pháp, và ánh mặt trời ấm áp luôn rọi xuống mặt hồ, chiếu ra những tia sáng lấp lánh như vẩy cá.




Còn mặt hồ Sao lúc này lại vô cùng thi vị. Mặt trăng vừa to vừa tròn như khuôn mặt đẹp của cô gái 17 tuổi, bình yên treo trên bầu trời cao.




Hai tay tôi đút vào túi áo, cúi đầu nhìn những sóng nước trên mặt hồ, đi về phía trước, hai chân vô thức đá những hòn sỏi trên đường. "Tõm", một hòn đá rơi xuống nước khiến mặt trăng dưới đáy hồ vỡ ra hàng ngàn mảnh, trôi về mọi phía. Lúc này, một chú cá nhỏ hình như bị giật mình, nhanh chóng lặn xuống đáy hồ...




Tâm trạng tôi vẫn rối bời, có lẽ là vì giấc mơ ban nãy...




Không thể không thừa nhận rằng, đây là lần thứ ba tôi nằm mơ như thế! Thực ra từ lần trước đi thăm An Vũ Phong về, tôi đã thường mơ thấy những giấc mơ kỳ lạ, cảnh trong mơ dường như đang diễn kịch, và nhân vật chính trong vở kịch đó chính là tôi và An Vũ Phong! Có lúc An Vũ Phong trong mơ cũng độc ác y như ở ngoài đời thực, nhưng có lúc hắn lại trở nên vô cùng dịu dàng, khiến tôi không tự chủ được mà đỏ mặt! Nhưng khi tỉnh lại, tôi luôn có cảm giác phiền muộn khó tả.




Bởi vậy, tôi thường cố ý để không nghĩ tới nó, nhưng cuộc thi PK "Ai có thể không động lòng" và những lời nói của Kỷ Minh đã khiến tôi hoàn toàn bị rối loạn. Tại sao sự việc lại thành ra thế này?




Tôi đưa tay lên, day mạnh vào hai bên thái dương, tự vấn bản thân nhưng lại không tìm được câu trả lời nào thỏa mãn! Rõ ràng là kẻ thù của An Vũ Phong, nhưng vì sao những lúc ở cạnh hắn, tôi lại thấy tim mình đập thật nhanh?






Lẽ nào, tôi đã thua trò chơi "Ai có thể không động lòng" rồi sao...




- Đi nào, đi nào! Khó khăn lắm mới trèo được qua tường, người cần tìm thì không tìm, lại đứng ở đây đón gió lạnh...




- Phong cảnh ở đây cũng không tệ mà! Lâu lắm mới quay lại đây! Nhớ quá...




Vào lúc tôi đang bước chân đi vô mục đích, bỗng dưng những giọng nói lẫn lộn vang lên, như xa như gần lọt vào tai tôi.




Tôi nghi hoặc ngẩng đầu lên, kinh ngạc mở to mắt, nhìn về phía trước, ở chỗ cách tôi khoảng 200m có bốn bóng người đang nhàn nhã đi về phía tôi.




Bóng người càng lúc càng gần, dần dần tôi đã có thể nhận ra, đó là một cô gái và ba chàng trai!




Muộn như vậy rồi, một cô gái đi dạo bên hồ Sao với ba anh chàng đẹp trai, thật là lạ! Hơn nữa 3 anh chàng đó thật là cao! Bước đi ung dung, từ tốn, không cần nói cũng biết là rất đẹp trai! Lẽ nào là màn tỏ tình giữa đêm? Cô gái này là người như thế nào mà lại có sức hút lớn như vậy? Tôi đưa tay lên dụi mắt, tò mò nhìn bốn người đằng trước.




- Tối nay thực sự không cần tìm Tô Cơ sao?




- Không cần nữa. Cô nàng này thích đẹp, hôm nào không đi ngủ trước 10 giờ tối mới lạ. Để ngày mai đi!




...




Tô Cơ...




Bỗng dưng như có một tiếng nổ bên tai tôi, sao tôi lại nghe thấy tên của mình nhỉ?




Hả? Bốn người này quen tôi sao? Hay là tai tôi bị nghe nhầm?




Bốn người trước mặt càng lúc càng gần, trái tim tôi cũng bất giác trở nên căng thẳng! Màn đêm mờ mờ ảo ảo, tôi cố gắng nhìn vào khuôn mặt của họ.




Chàng trai tóc ngắn đứng bên trái của cô gái hình như rất đẹp trai, nhìn có vẻ hao hao với An Vũ Phong! Bên cạnh anh ta là một chàng trai khác cũng để tóc ngắn, đang đứng thẳng, khi đi thì đút hai tay vào túi quần, hình như rất hoạt bát. Còn chàng trai nho nhã đứng bên trái cô gái trông thật giống Lý Triết Vũ!




Tôi bị cái tên vừa hiện lên trong đầu mình làm cho giật mình, chớp mắt định thần lại. Hả? Cô gái có mái tóc dài óng mượt đứng ở giữa đó trong đêm tối, tỏa ra một sức hút khó cưỡng lại!




Cô gái như thế, ngoài "cạ cứng" của tôi thì còn có thể là ai nữa?




- Tô - Hựu - Tuệ!




- Ha ha ha, rốt cuộc thì cũng về rồi! Cảm giác đi thám hiểm trường Tinh Hoa vào ban đêm thật tuyệt, nhớ quá đi mất!




- Kim Nguyệt Dạ! Tôi thấy cậu không phải vì nhớ trường Tinh Hoa mà quay về, chắc là vì muốn đòi tiền lương làm thêm tháng trước ở chỗ ông Nhã Văn phải không?




- Ha ha ha, em Hựu Tuệ, em quả nhiên là bạn tri kỷ của anh, ngay cả trong lòng anh nghĩ gì mà em cũng biết.




- Dạ, Hựu Tuệ, lần nào gặp nhau cũng đấu khẩu, A Huyền chán quá nên ngáp rồi kìa!




- A a a... Gần đây tôi bị hắn làm cho đầu óc căng phồng, sắp vỡ thành hai nửa rồi! Để tôi yên tĩnh một chút...




Dưới ánh trăng dịu dàng, không ngờ Tam đại thiên vương của Sùng Dương và Minh Đức song kiều năm nào lại tình cờ gặp nhau bên mặt hồ Sao tuyệt đẹp này! Sánh vai cùng Tô Hựu Tuệ đi về phía hồ Sao, lắng nghe tiếng đùa cợt của các bạn bên cạnh, một cảm giác quen thuộc âm thầm len lỏi vào lồng ngực tôi, khiến trái tim tôi bất giác thấy ấm áp hơn! Cho dù nhìn thấy "con khỉ hôi" kia nhưng tôi cũng thản nhiên hơn nhiều...




Tất cả những điều này thật giống một giấc mơ, cho tới bây giờ, nhìn Tô Hựu Tuệ đang thao thao bất tuyệt kể cho tôi nghe về "chuyện của bạn gái chúng mình", tôi mới dám tin rằng đúng là bọn Hựu Tuệ đã trở về.




Chương III. Phần 2



- Này! Bạch Tô Cơ, nghe nói cậu ở Đại học Tinh Hoa nổi tiếng lắm hả? Hình như có hai anh chàng đẹp trai hâm mộ cậu, còn vì cậu mà đánh nhau sứt đầu mẻ trán? Có đúng không?

Tôi lúc đó vẫn còn chìm đắm trong niềm hạnh phúc được gặp lại bạn bè, bỗng dưng một giọng nói chua lè vang lên.

- Ai? Ai nói thế? - Tôi giật mình, quay ngoắt đầu lại, nhìn thấy sắc mặt vô cùng phức tạp của Lăng Thần Huyền.

Ánh mặt của chúng tôi gặp nhau trong không trung, trong phút chốc, tôi cảm thấy hình như không khí đông cứng lại, nhưng rất nhanh sau đó, ánh mắt của chúng tôi lại đồng thời nhìn sang hướng khác!
Rốt cuộc cái "con khỉ hôi" này đang nghĩ gì nhỉ? Tại sao bây giờ hắn vẫn còn ra vẻ như vậy? Đúng thật là...

- Được rồi, được rồi. Hựu Tuệ, cậu và Tô Cơ lâu lắm rồi mới gặp nhau, cũng phải để cho các cậu không gian riêng mà nói chuyện chứ. Dạ, A Huyền, chúng ta đi chỗ khác đi! - Lý Triết Vũ nói chen vào một câu. Kim Nguyệt Dạ và Lý Triết Vũ nhìn nhau cười ra hiệu rồi mỗi người kẹp một bên tay Lăng Thần Huyền, quay lại mỉm cười gật đầu với tôi và Hựu Tuệ rồi quay người đi, nhanh chóng biến mất vào màn đêm!
Tất cả lại trở nên yên lặng.

Trong không khí chỉ còn mấy ngọn gió vẫn không ngừng thổi qua các tán cây. Tôi và





Tô Hựu Tuệ ngồi trên hòn đá to cạnh bờ hồ Sao, vai kề vai nhìn mặt trăng tròn như chiếc đĩa dát bạc treo lơ lửng trên bầu trời.

- Tô Cơ, gần đây cậu khỏe không? - Im lặng một hồi lâu, cuối cùng Tô Hựu Tuệ nghiêng đầu sang nhìn tôi. - Thực ra, chuyện của cậu và An Vũ Phong, mọi người đều biết. Cả chuyện của Câu lạc bộ Tình yêu Tiểu Bạch và Câu lạc bộ Nhịp đập Trái tim nữa.

- ... - Tôi giật mình, chuyện của chúng tôi nổi tiếng như vậy sao? Ngay cả bọn Hựu Tuệ vừa mới về tới Tinh Hoa mà cũng biết rồi!

Sức mạnh của tin đồn trong ngôi trường này quả là đáng sợ!

- Ha ha. - Tôi cười nhạt, - Hựu Tuệ, lẽ nào cậu không tin vào thực lực của tớ sao? Bạch Tô Cơ đã thua bọn đàn ông bao giờ chưa? Hình như ngày trước có mấy con khỉ hôi ngay cả cậu cũng không làm gì được, cuối cùng phải để tớ xuất đầu lộ diện...

- Tô Cơ, từ lúc nào cậu cũng học giọng điệu của tớ vậy? Ngày trước cậu có nói như thế đâu! - Tô Hựu Tuệ nhìn tôi chăm chăm, ánh mắt cô dường như soi thấu trái tim tôi. -





Không phải cậu từng nói với tớ rằng "Mỗi ngày đều đeo mặt nạ gặp người khác thật là mệt" sao? Tô Cơ, cậu quên rồi hả?

- Tớ... - Nhìn ánh mắt khẳng định của Hựu Tuệ, tôi bỗng dưng thấy mình như kẻ bại trận! Thôi bỏ qua đi!

Mặc dù Bạch Tô Cơ tôi từ trước tới nay không sợ trời không sợ đất, nhưng từ sau khi quen biết An Vũ Phong, không thể không thừa nhận rằng tôi chưa bao giờ chiếm thế thượng phong!

- Tô Cơ, có phải lần nào cậu nhìn thấy hắn cũng nổi giận, nhưng nếu không nhìn thấy hắn lại thấy nhớ... đúng không? - Lúc này, Hựu Tuệ quay đầu lại, mỉm cười thần bí.
- ... - Tôi thầm nghĩ một lát, không biết nên trả lời thế nào, bỗng dưng tôi đưa tay ra, giơ cái vòng tay lên trước mặt Hựu Tuệ. - Có quá nhiều việc cậu không biết. Cậu có nhìn thấy cái này không? Thực ra lúc đầu bọn tớ vì cái vòng này mà quen nhau, rồi lại biến thành oan gia một cách kỳ lạ, có lúc tớ thực sự không biết, sau này tớ nên kiên trì với nguyên tắc của mình, đối đầu với hắn tới cùng, hay là từ bỏ... Nhưng cái gã đó thực sự là đáng ghét lắm, mỗi lần nói chuyện đều khiến tớ nổi giận, rồi thề là chiến đấu với hắn tới cùng, vậy mà...

- Vây là rõ ràng là cậu rất ghét hắn, nhưng những việc mà hắn làm lại luôn khiến cậu thấy rối bời, đúng không? - Đôi mắt của Hựu Tuệ sáng lấp lánh như phát hiện ra một châu lục mới.

Nhìn vào vẻ mặt tươi cười của Hựu Tuệ, bỗng dưng tôi nhớ ra:

- Này! Tô Hựu Tuệ, cậu đừng có gán ghép tâm lý yêu đương của cậu với Kim Nguyệt Dạ lên người khác có được không?

- Ừ! Tô Cơ, An Vũ Phong là một chàng trai rất có cá tính, thực ra con người anh ta cũng không tệ đâu! Tớ nghĩ nếu hai người hiểu nhau hơn, chắc chắn có thể chung sống hòa bình với nhau đây! - Tô Hựu Tuệ lại cười, đưa tay ra khẽ vỗ vào vai tôi, nháy mắt. - Với lại trai anh hùng gặp gái thuyền quyên, hai cậu xứng đôi lắm!


Đầu << 25 26/33 27 >> Cuối

Nhập trang (1~33):
Chia sẻ lên facebook
Bình luận qua facebook
KPAH 154 - Game gMO Ấn Tượng Nhất Việt Nam
Cốt truyện Việt, và đắm mình trong tích xưa, cùng tham gia các trận đấu lịch sử....
Ngũ Đế 154 - Xứng Danh Anh Hùng
Hãy hóa thân cao thủ võ lâm đồng đạo môn phái nhất thống thiên hạ, game đỉnh nhất 2013....
Mobi Army HD 238 - Anh Tài Tựa Gunbound
Game bắn súng đối kháng theo lượt, quen thuộc, thuộc dòng kinh điển, ấn tượng với Gamer....
Vua Bài HD 260 - Nhập Vai Thần Bài
 20 mini game Bài, thỏa sức vận may rủi, khuyến mại chơi Miễn phí! ...
Avatar 250 HD - MXH Teen Đặc Biệt Ấn Tượng
MXH nhộn nhịp, vui vẻ, kết bạn, nông trại, câu cá, chơi mini game, thể hiện cá tính của bạn....
***Dành cho các wapmaster
U-ON