pacman, rainbows, and roller s
Mới nhất | Chưa full
Xem sao hạn 2014. New!
Con người sinh ra không phải để tan biến đi như một hạt cát vô danh. Họ sinh ra để in dấu lại trên mặt đất, in dấu lại trong trái tim người khác. Xukhômlinski

Tìm kiếm trong trang:
>> Mẹo tìm kiếm
Bạn đang ở:
Trang Chủ->Truyện Dài-> Truyện tình yêu-> Đáng Tiếc Không Phải Anh full

Đáng Tiếc Không Phải Anh full Trang 2

Đang đọc khoảng
15000 ký tự / trang

Nhập trang (1~50):

Đầu 2/50 3 >> Cuối



Anh dùng ánh nhìn hờ hững lướt qua tôi, làm tôi không khỏi nôn nóng. Nhìn anh từ từ nâng tay lên, tôi nhắm mắt lại nhưng lòng thầm rủa "Lâm Sâm, nếu anh đánh tôi, anh đúng không phải đàn ông"

Bàn tay đột nhiên cảm thấy thứ gì đó, tôi mở mắt nhìn, hóa ra là tờ đơn thông báo nhập học Lâm Sâm đưa tôi. Xong, anh nhẹ nhàng chân thành nói lời "Tạm biệt" rồi xoay người rời đi.

Tôi nhìn bóng lưng anh, cứ nghĩ thóat khỏi anh thì sẽ vui vẻ mà cao hứng, cũng không biết vì sao lại nảy lên một tia buồn bã. cũng không biết vì sao lại có một cảm giác mất mát.

Về nhà, ném mình vào ghế sô fa, không khỏi trầm ngâm.

Trong ba năm qua, tôi rõ ràng còn nhớ cảnh đầu tiền tôi gặp anh. Trong vòng một ngày, tôi tình cờ gặp anh tới ba lần. Lần đầu tiên, tôi đi học muộn vô tình đụng phải anh ta ngay cửa lớp, làm cả hai ngã xuống gạch đá lạnh trên sàn, nhìn nhau dở khóc dở cười. Khi xếp chỗ chúng tôi lại được xếp ở trên dưới lại nhìn nhau cười đùa, rồi chào hỏi. Buổi tối lúc tan học, vào nhà xe thấy xe tôi bị ai đó khóa chung cùng xe khác. Khi chủ nhân của chiếc xe đó đến, tôi phát hiện đó chính là anh.

Lâm Sâm là một nam sinh ưu tú, gần như hoàn hảo. Ngay năm đầu tiên, anh luôn đứng đầu trong học tập, sớm trở thành ngôi sao trong trong mắt các giáo viên. Ngoại hình cao to xuất chúng, trở thành bạch mã hoàng tử trong lòng các cô gái. Tôi vẫn không hiểu vì sao, anh vẫn luôn chung tình, đặt tình yêu lên đầu trong những thứ anh tôn trọng trong khi những điều kiện của anh quá tốt với tôi.

Anh trước giờ luôn bày tỏ những ấn tượng tốt về tôi không che giấu, nên tôi sớm cũng trở thành kẻ thù chung của năm cấp nữ sinh trong trường. Tôi cười khổ một tiếng, mọi người đều ghen tị với tôi, và tôi từ một người không có tiếng tăm gì đột nhiên trở thành tiêu điểm của dư luận.

Tờ đơn Lâm Sâm để lại thấm ướt dấu tay anh, tấm giấy mỏng trong tay tôi giờ nặng như chứa đá bên trong. Đêm trước, anh không chỉ hỏi ý kiến của tôi một lần, tôi nhất quyết trả lời là xin học ở đại học ZJ, đợi đền ngày cuối cùng rồi chính thức điền vào chỗ quan trọng nhất. Anh còn ra vẻ cao thâm khiến tôi vừa bực mình vừa buồn cười. Tôi cũng không hy vọng bốn năm nữa phải tiếp tục gặp anh cùng ánh mắt sát thủ của các bạn cùng trường. Thế là đại học ZJ đổi thành đại học JT, những tôi sẽ không để anh có được điều anh muốn. Mà Z và J ở hai thành phố khác nhau, dù sau này có thế nào, chí ít có thể hượng thụ bốn năm thanh tĩnh.

Cửa phòng bị đẩy ra, kéo tôi trở về thực tại. Mẹ mang vào hai túi to, tôi vội vươn tay đỡ lấy. Nhìn xuống, toàn là đồ ăn vặt, hoa quả và bánh ngọt, bất giác bật cười: "Mẹ, mẹ mua nhiều như vậy làm gì?"

"Để con mang đến trường, nghe người ta nói đồ ăn ở thành phố J không tốt, sợ con lại bị đói". Mẹ bẻ cổ áo, ngồi xuống cạnh tôi.

Tôi với tay rót nước, bĩa môi: "Nhiều như vậy ăn sao hết".

"Con không ăn hết còn có Lâm Sâm ăn"

Tôi á khẩu không nói được gì, lời vừa vòng vo đến đầu lưỡi lập tức quay vào, rốt cục cũng yên lặng nuốt trôi.

Như thấy tâm trạng thay đổi của tôi, mẹ tôi kinh nhạc hỏi: "Vừa rồi Lâm Sâm sang nhà chúng ta chơi, nó nói hôm nào trở lại thăm con. Hai đứa xảy ra chuyện gì thế?"

Tôi cảm thấy mình toàn điều đen tối, thường nghe nói cha mẹ vì con cái yêu sớm mà dùng mọi cách ngăn cản, chỉ vì ngọn lửa tình yêu bị áp bức mà tình cảm lại càng nảy sinh, còn bố mẹ tôi chẳng những không cản mà còn áp dụng chính sách bỏ mặc cho tự do yêu đương.

"Mẹ, con và anh ấy đã không học cùng trường, mẹ đừng bận tâm về anh ấy nữa." Tôi nói rất nhỏ nhẹ nhưng vẫn không tránh được cái cốc vào trán.

Tôi chán nản chép miệng, thì thầm vài câu, mẹ hừ một tiếng ."Làm như mẹ không biết là con dùng thủ đoạn ấy."

Biết không giấu nổi mẹ, tôi ngượng ngùng cười gượng.

"Con được nuông chiều từ bé, cái gì cũng không biết, trước giờ cũng không phải xa nhà, có Lâm Sâm thay chúng ta chăm sóc con, con lại còn không lấy đó làm biết ơn." Mẫu thân đại nhân bụng đầy bực tức, ít nhất trong vòng hai giờ cũng chưa nguôi. Tôi nhướng mắt về phía chiếc đồng hồ treo tường ngoài phòng khách, thầm kêu khổ.

"Thằng bé Lâm Sâm này cư xử rất biết điều, học rộng tài cao, đối với con cũng rất tốt..." Tôi quay đầu sang một bên, nghe tai trái ra tai phải, nói cách khác, phía trước phía sau nghe qua không dưới trăm lần, vết chai trên lỗ tai cũng dày lên thêm mấy tầng.

"..."

"Thật không hiểu con cả ngày nghĩ những gì". Mỗi lần "thành thật với nhau" nói chuyện thì tôi lại thầm kháng nghị trong im lặng, nhất quyết đợi cuộc thẩm tra kết thúc. Tôi thở dài một hơi, cuối cùng cũng thoát.

Tôi không thể bỏ qua những lời mẹ tôi, bởi vì những lời bà nói đều chính là tội lỗi của tôi khiến tôi vô hình chung càng thêm hổ thẹn.

Tôi hồi hộp cùng lo lắng mong ngóng đón lễ khai giảng, cuộc sống đầy màu sắc, mới mẻ ở đại học sẽ giúp tôi quên đi tình cảm áy náy đối với Lâm Sâm.



-------------





Chương 2





Chúng tôi là một mùa thu và một mùa hè

Chu Xuân, không biết rằng có ngày chúng tôi lại trở thành bạn thân...





Chu Xuân là người bạn đầu tiên tôi biết khi vào trường đại học. Ngày hôm đó, tân sinh viên đi trình diện, thực tại có chút hưng phấn, đây là lần đầu tôi rời xa bố mẹ, độc lập sinh hoạt. Sau khi làm thủ tục đăng ký, nộp học phí, nhận được thứ cần thiết hàng ngày, tôi đẩy cửa phòng kí túc 430, lúc đó thấy cô nàng run lẩy bẩy đứng trên thang nhỏ cố hết sức mắc cái màn, nhưng vẫn ngoái đầu lại nhìn tôi, gương mặt dính đầy mồ hồi và bụi bẩn như mèo, trông thật buồn cười, cô chớp chớp đôi mắt đen láy hướng về phía tôi cười ngọt ngào, vẻ mặt chân thành khiến tôi cảm động.



Không để tôi tự mình giới thiệu, điều tiếp theo xảy ra kì lạ ngoài mong đợi. Thấy cô nàng dũng cảm từ trên cầu thang nhảy xuống, tôi trợn mắt há mồm nhìn cô gái xinh đẹp rơi tự do trên không, ngay sau đó là tiếng binh binh bang bang vang lên, các bình các lọ, cả chậu rửa mặt rửa chân từ trên góc tủ bốn bề rơi xuống, cô ngồi trong đó ngây thơ nhìn tôi vẻ vô tội. Tôi sững sờ vài giây sau đó cũng chợt cười điên điên, đúng là màn ra mắt ấn tượng thật đáng nhớ.



Đây là điều đầu tiên tôi chứng kiến sau màn anh dũng ấy, không thể lường trước được, đó mới chỉ là bắt đầu. Buổi tối, trong phòng ngủ, một lần nữa tôi lại được lãnh hội những lời nói và hành động vô cùng cường hãn của cô ấy.



Sau khi dọn dẹp phòng kí túc, buổi chiều là lễ khai giảng và đại hội. Thời trung học, mỗi học kì đều có nghi lễ như vậy, thực không nghĩ ra, khi vào đại học những quy định đó vẫn không thay đổi. Sau một ngày bận rộn, các bạn cùng phòng mệt mỏi trở về kí túc xá, đám con gái tụ tập một chỗ, nói không hết chủ đề, rất nhanh chóng làm thân.



Với không mặt trẻ con, lại là người lớn tuổi nhất trong 7 chị em, nghiễm nhiên Mai Mai trở thành trưởng phòng kí túc.



Nói đến Bùi Tử Du, một cô gái tính cách ôn hòa, lặng lẽ ngồi đầu giường nghe chúng tôi thảo luận. Tuy không nói nhiều nhưng mỗi lần nhã nhặn mỉm cười lại làm tôi nghĩ đến nụ cười nghiêng nước nghiêng thành, thật khiến người khác ngưỡng mộ.



Trần Đông, không ôn nhu dịu dàng như Tử Du, luôn ồn ào, náo nhiệt, lập tức được đặt cái biệt danh: Dưa. Đúng vậy, da trắng nõn nà lại có hai má lúm đồng tiền khả ái, cái ngoại hiệu này quả thực rất thích hợp với cô.



Cô gái thơ mộng nhất phòng chính xác là : Liễu Như Yên. Theo suy đoán của chính mình, thời điểm khi mang thai mẹ cô rất mê đọc truyện của nữ văn sĩ Quỳnh Dao, bởi vậy mới điên cuồng mong con gái có thể giống nữ chính trong truyện Quỳnh Dao. Dáng thướt tha như liễu, tựa sương khói mộng ảo. Theo Chu Xuân, có chút ghen ti với Như Yên là cô trông thật xứng đáng là mẫu người chuẩn mực cho mọi người, mọi người đều nhất trí, các tên đó quá đẹp, nhanh như mây khói tan biến ... linh hồn ma quỷ



Trình Anh là nữ sinh duy nhất trong phòng có niềm đam mê võ hiệp, mang theo hai cái vali, nguyên một cái đã chất đầy truyện Kim Dung toàn tập, kêu gọi chúng tôi theo phương châm : tinh thần lương thực, tức là :có thể không ăn cơm, nhưng không thể không đọc Kim Dung. Cô đối với tiểu thuyết võ hiệp là hoàn toàn mê luyến, nghe tên là thấy rõ đó là điều hiển nhiên. Đẹp như thiên thần, đối với Dương Quá một lòng thủy chung, lại đem phần tình cảm cố kiềm chế gửi gắm cho đảo chủ Hoàng Dược Sư[2">, cũng từng làm tôi có ấn tượng rất sâu sắc.



Không biết là trùng hợp ngẫu nhiên hay thầy cô giáo vụ sắp xếp có chủ ý mà cả 7 đứa chúng tôi, tính cách thì khác xa nhau nhưng lại cùng thuộc cung Thiên Bình, điều này làm chúng tôi rất vui mừng.



Mười giờ là thời điểm cả ký túc phải tắt đèn đi ngủ, cả lũ mới tức giận miễn cưỡng đứng dậy chui vào màn. Thời tiết cuối hè, đầu thu, không khí đầy hơi ẩm, chỉ một chút động đậy trên trán cũng dính một tầng mồ hôi mỏng.



Tôi lấy cái gối nhỏ kê đầu, với tay bật quạy, một làn gió mát thoải mái tùy thích thổi. m thanh của chiếc quát kêu ù ù khiến cho tôi cảm thấy mệt mỏi. Vào lúc đang buồn ngủ, Chu Xuân đội nhiên mở miệng nói :
« Chị em, có muốn nghe mình kể chuyện cười không ? »



"Được" Tôi bất giác nói ngay theo.



Mấy bạn cùng phòng hứng trí, bản tính tò mò cũng được khai quật, lên tiếng giục « Nhanh nói »





Chu Xuân hắng giọng, tỏ vẻ thần bí : « Là truyện cười không trong sáng lắm đâu. Tớ nói trước rồi đó, về sau tớ không muốn bị mang tiếng hư hỏng đâu nha.»



Không biết tiếng cười từ đâu đột nhiên vang ra, Chu Xuân không thèm để ý đến, thấy chúng tôi không phản đối gì liền "vèo" một cái ngồi xuống, khoanh hai chân lại, như Đường Tăng nhập định[3">, chậm rãi nói: "Có một người đàn ông, thân hình cao lớn, diện mạo anh tuấn, lại gia tài bạc triệu, là ước mơ của mỗi phụ nữ. Một người toàn diện như vậy, lại không thể tìm được một nửa lý tưởng của mình, không phải do anh đòi hỏi quá cao, mà bởi vì anh ta mắc bệnh khó nói."



Nói đến đây, Chu Xuân dừng lại, Liễu Như Yên nói leo: "Không phải anh ta có tật xấu gì đó chứ?"



Chu Xuân "hắc hắc" cười gượng, nói tiếp: "Anh ta chỉ cần mở miệng nói chuyện, các cô gái sẽ lập tức trốn mất xác, nguyên nhân chính là, giọng nói ẻo lả của anh ta cũng chả khác thái giám là mấy. Vì điều này, anh ta trầm mặc trong thời gian dài, rốt cuộc có ngày không cam chịu bị mọi người cười chê, liền tới bệnh viện tìm bác sĩ. Bác sĩ sau một hồi kiểm tra kĩ lưỡng thân thể, nói cho hắn không muốn đổi giọng không phải không có biện pháp, cách duy nhất là trở thành thái giám thật sự, ngoài ra vô phương cứu chữa. Là một người đàn ông trẻ khỏe sung sức, sao chịu dễ dàng đi vào khuôn khổ, do dự hồi lâu, vẫn quyết định thôi không chạy chữa. Tuổi tác ngày càng tăng, thấy bạn bè bên cạnh đều có vợ có chồng, sinh con sinh cái, còn mình vẫn bơ vơ một hình một bóng, trong lòng càng thêm cô đơn buồn tủi. Thế là, trong một buổi nọ, anh một mình tới bờ biển giải sầu. Thấy nhiều người ở đó bơi lội, liền cũng ngứa chân ngứa tay xuống nước. Anh được biết trong vòng phạm vi 1 km là an toàn, ra ngoài vùng là có cá mập. Anh ngâm trong nước một hồi, thấy tâm tình cũng tốt lên rất nhiều, quăng lời cảnh báo ra khỏi đầu, hứng chí bơi ra xa, càng bơi càng xa, dần dần rời khỏi khu vực an toàn


Đầu 2/50 3 >> Cuối

Nhập trang (1~50):
Chia sẻ lên facebook
Bình luận qua facebook
KPAH 154 - Game gMO Ấn Tượng Nhất Việt Nam
Cốt truyện Việt, và đắm mình trong tích xưa, cùng tham gia các trận đấu lịch sử....
Ngũ Đế 154 - Xứng Danh Anh Hùng
Hãy hóa thân cao thủ võ lâm đồng đạo môn phái nhất thống thiên hạ, game đỉnh nhất 2013....
Mobi Army HD 238 - Anh Tài Tựa Gunbound
Game bắn súng đối kháng theo lượt, quen thuộc, thuộc dòng kinh điển, ấn tượng với Gamer....
Vua Bài HD 260 - Nhập Vai Thần Bài
 20 mini game Bài, thỏa sức vận may rủi, khuyến mại chơi Miễn phí! ...
Avatar 250 HD - MXH Teen Đặc Biệt Ấn Tượng
MXH nhộn nhịp, vui vẻ, kết bạn, nông trại, câu cá, chơi mini game, thể hiện cá tính của bạn....
***Dành cho các wapmaster
U-ON