Thẳng đến lúc nước tắm đều lạnh hết, hắn mới bằng lòng ôm lấy nàng ,bế nàng tới giường lớn ,đầu óc còn một mảnh mê muội, nghĩ rằng nàng rốt cuộc trêu chọc ai ? Trượng phu mấy ngày hôm trước cũng chưa chạm vào nàng, nàng còn buồn bực hắn có nguy cơ tiền trung niên, không ngờ hôm nay lại muốn cùng nhau tính sổ cho hết ?
Quả nhiên sự tình còn không có kết thúc, nam nhân kia sau khi giúp nàng lau đi bọt nước trên người, lại áp đến sau lưng nàng bắt đầu ép buộc, nàng hai tay bắt lấy tay của hắn, thậm chí hơi đá hai chân."Đủ, thật sự đủ!"
"Vừa rồi ngươi cho ta ăn rất no ,hiện tại ta phải làm vận động mới có thể tiêu hóa." Hắn nói là nàng hầu hạ hắn ăn khuya, nhưng như thế nào nghe qua cũng rất ái muội? Bàn tay hắn sau khi thăm dò nơi bí mật riêng tư ấy cảm thấy bên trong nàng đã đủ trơn trượt ,không chần chừ lâu ,vật cứng nóng hổi của hắn cư nhiên từ phía sau nhắm đích chuẩn xác mà đâm tới ,không ngừng thúc ép ,bàn tay cũng không ngơi nghỉ đi lên nhào nặng hai vật mềm mại tròn trĩnh của nàng .
Nàng nhận sai được không? Về sau nhất định sẽ không cho hắn ăn cũng không cho hắn uống nữa, làm thê tử rất hiền lành chính là không đạo đức.
"Chậm một chút, nhẹ chút......" Không phải không thoải mái nhưng hắn vẫn không ngừng di chuyển ,cả gian phòng không ngừng vang lên tiếng va chạm đầy ám muội, đau nhức nhưng lại có khoái hoạt ,nàng sợ chính mình ngày mai không xuống giường được mất .
Nàng càng gọi, hắn lại càng phớt lờ , ý định dường như muốn tra tấn nàng .thẳng đến ra vào đã đủ hắn mới ở trong cơ thể nàng tận tình phát tiết, cư nhiên cũng không rời đi, cứ để như vậy chuẩn bị đi vào giấc ngủ.
"Ngươi thật nặng." Còn có hơi dính dính! Giữa bắp đùi hai người đều là cái kia......
"Đừng ầm ỹ, mau ngủ di ." Hắn một tay hướng tủ đầu giường, nắm lấy điều khiển từ xa ấn tắt ngọn đèn bên trong phòng , bóng đêm lập tức vây quanh bọn họ.
Về sau nàng lại cho hắn ăn khuya nữa nàng chính là đầu heo! Cái gì vận động, cái gì tiêu hóa, đều là chuyện ma quỷ! Cuối cùng người bị ăn không phải nàng......!
Ngày hôm sau, bởi vì cổ và đùi của nàng tất cả đều là dấu hôn, sợ có người hiểu lầm nàng bị ma cà rồng công kích, Lí Thần Du đành buông tha cho việc mặc váy của mình, sửa cao cổ áo rồi mang tất váy.Đều do tên Kha Khải Đường đáng giận kia!
Hắn tạo thành phiền toái còn không chỉ như thế, nàng còn phải ăn vài món thuốc bổ phối hợp nước nóng ấm áp, cả người mới tính là khôi phục bình thường.
Sau giữa trưa nàng vừa đi ra phòng ngủ đã thấy con gái nhỏ đứng trước cửa phòng biểu tình kinh diễm nhìn nàng.
"Mẹ, ngươi thật xinh đẹp!" Kha Nhược Lan sùng bái nhất chính là mẫu thân,mẹ thật giống tiên nữ hơn nữa lại xinh đẹp, thông minh.
"Em muốn đi sao? Anh cũng muốn cùng đi!" Kha Hoằng Kiệt đã sớm viết xong bài tập về nhà không nghĩ nó sẽ một mình buồn ở nhà.
"Mẹ tối hôm nay có việc,sẽ đưa các con tới nha bà ngoại nha, ngày mai sẽ đi đón các con." Lí Thần Du không dùng câu nghi vấn, mà là dùng câu khẳng định, cùng các con thương lượng thì có mà đến sáng mai .
Cha mẹ nàng cùng anh hai vẫn ở tại nhà cũ ,anh nàng từ lần ngoài ý muốn đó cho đến nay vẫn như vậy, may mắn anh hai làm nhân viên công vụ, cuộc sống cũng không có áp lực kinh tế .Chỉ là anh hai nàng đã ba mươi mốt tuổi vẫn chưa có cưới vợ, ngay cả bạn gái ảnh cũng không có .
Hai đứa con vừa nghe quả nhiên đều gật đầu, bởi vì đi đến nhà ông bà ngoại cũng rất vui ,cậu còn giúp bọn nó làm rất nhiều trò chơi.
Lên xe, lái xe trước dẫn mọi người trở lại Lí gia, Lí Thần Du không cần đặc biệt dặn dò cha mẹ, nàng cùng cha mẹ phương thức giáo dục không sai biệt lắm, nàng thực yên tâm khi đem đứa nhỏ giao cho hai người .
Về nhà mẹ đẻ khuyết điểm duy nhất chính là thái độ của ba mẹ cùng anh hai đối của nàng luôn thật cẩn thận, giống như nàng phải chịu thua thiệt cái gì. Nàng không cần hỏi cũng đoán ra được nguyên nhân, nhưng mà chuyện đã xảy ra rồi nàng chính là nhận mệnh mà thôi , không cần phải tự đi tìm phiền não làm gì?
Chậm một chút lái xe đưa nàng đến khách sạn, nàng không nghĩ làm cho người ta phải chờ, vì thế chủ động nói:"Ta bắt tắc xi trở về là tốt rồi."
"Không được, tiên sinh sẽ trách mắng ta." Lái xe vẻ mặt sợ hãi, sợ bị đuổi việc.
Lí Thần Du yên lặng thở dài, gia đình này ở mặt ngoài nói là nàng làm chủ nhưng chủ nhân chân chính vẫn là trượng phu của nàng. Nàng sớm nên hiểu được chính mình trốn không thoát khỏi lòng bàn tay của hắn."Ta sẽ ra sớm, ngươi chờ điện thoại của ta ."
"Không thành vấn đề, cám ơn phu nhân!" Lái xe lúc này mới thở phào.
Lí Thần Du đi vào đại sảnh không quá 2 phút liền nhìn thấy bạn tốt Đào Tĩnh Nghiên ,vui mừng rạo rực hô:"Tiểu Du!"
"Hôm nay người thật xinh đẹp!" Hai nữ nhân ca ngợi nhau một phen, đây là thủ tục xã giao cơ bản của nữ nhân.Vô luận có quen hay không đều phải đề cập một chút. "Vào đi thôi?" Đào Tĩnh Nghiên nháy mắt mấy cái hỏi.
"Ta là đến để chúc mừng bọn họ không hề có ý tứ gì khác." Lí Thần Du tự nhận tấm lòng đầy thiện ý, chính là khó tránh khỏi cảm khái nho nhỏ.
"Chống đỡ không được thì dựa vào ta, hôm nay có ta làm chỗ dựa cho ngươi!"
Thời khắc mấu chốt quả thật nàng cần người nào đó để có thể dựa vào, Lí Thần Du cước bộ coi như ổn định. Sau khi ngồi vào chỗ của mình, phát hiện một bàn này đều là bạn học cũ, cũng đều biết nàng cùng tân nương từng có một đoạn quen biết ,chẳng qua mọi người đều đã lâu mới gặp lại không đến mức mặt lộ vẻ cười trộm hoặc kinh hoảng .
Bên cạnh có hảo tỷ muội, thay nàng chắn đi rất nhiều ánh mắt tò mò, một chút đề tài bàn luận cũng không nhắc đến chuyện tình xưa của nàng .
Đang lúc nàng có thể nhàn nhã một chút ,một quả bom lớn bỗng nhiên truyền tới ở bên tai ,đó là một thanh âm nàng vốn đã rất quen thuộc."Thật có lỗi, ta đã tới chậm."
Nàng quay đầu nhìn đến một người nam nhân rất giống trượng phu của nàng, cẩn thận nhìn lên thật đúng là nam nhân kia người đã cùng nàng đến năm năm đồng sàng dị mộng .(ở cùng nhau nằm cùng giường nhưng mỗi người đều có suy nghĩ ,tư tưởng riêng )
"Sao ngươi lại tới đây?" Nàng vạn phần bội phục chính mình lại không hề có lắp bắp hoặc té xỉu.
Kha Khải Đường cấp nàng một nụ cười cái ôn nhu như nước."Vừa hoàn việc một cái ta muốn đến xem ngươi, liền hỏi lái xe người ở khách sạn này ."
Đúng vậy, cơ sở ngầm của hắn nàng làm gì mà hắn không biết . Nàng cũng mỉm cười lại, nhưng cổ họng lại không nói tiếng nào.
Kha Khải Đường nhận từ nhân viên khách sạn mang tới một cái ghế cùng một bộ đồ ăn, những người khác đã ngồi yên vị trí, hắn vào bàn
tiệc liền từ mười hai người biến thành mười ba người .Con số mới may mắn làm sao ? Cảm giác rất giống với bữa tối cuối cùng của chúa Jêsu và 12 môn đồ.(ai không biết chi tiết này có thể tra Google ,hahah nói thêm đây cũng là nguyên nhân người phương tây kị ngày 13 đấy )
Đào Tĩnh Nghiên liền nhận ra Kha Khải Đường, bởi vì lúc trước nàng chính là phù dâu của họ. Lúc này chủ động thay mọi người giới thiệu:"Cơ hội tới, mọi người nên tranh thủ nịnh bợ đi a! Vị này nhưng là boss lớn chủ tịch tập đoàn tài chính Kha Khải Đường, cũng là lão công của bạn học chúng ta Lí Thần Du!"
Lời này vừa nói ra quả nhiên khiến cho bao xúc động."Nguyên lai là Kha tổng! Ngưỡng mộ đại danh đã lâu ."
Kha Khải Đường cầm chén rượu lên, phi thường thân mật nói:"Mọi người thông cảm ,ta tới quá muộn, trước tự phạt một ly."
"Cụng ly, cụng ly!"
Chú rể tân nương đều chưa có xuất hiện , không khí đã muốn vỡ òa ra , thời điểm Lí Thần Du ngồi bên cạnh nam nhân hoàn toàn không giống với tưởng tượng hoàn mỹ của nàng, trời mới biết đêm nay sẽ là kết thúc như thế nào?
Chương 3
Giờ lành đã đến, chú rể tân nương dắt nhau vào bàn, Lí Thần Du chỉ dám nhìn trộm vài lần, nhưng chỉ cần liếc mắt một cái liền thấy rõ ràng Diệp Nhân Phong vẫn là gương mặt tuấn tú nhã nhặn năm đó, thêm một phần khí chất trầm ổn, rất giống một người nam nhân chuẩn bị lập gia đình, có thể làm người chồng, làm người cha. Nàng cúi đầu hạ tầm mắt không muốn làm cho trượng phu phát hiện, dựa vào bản năng nữ nhân, nàng biết chính mình nên che giấu đi mối tâm tình này .
"Làm sao vậy?" Kha Khải Đường ghé sát bên tai thê tử hỏi nhỏ.
"Sâm banh này có chút nồng, uống không quen lắm." Nàng lung tung tìm một cái cớ.
"Vậy đừng uống nữa, nếu không thích hợp thì không nên miễn cưỡng." Hắn gọi phục vụ đem ra một ly nước trái cây.
Nàng nở nụ cười cảm tạ trượng phu một cái, Đào Tĩnh Nghiên ở một bên trêu ghẹo nói:"Kha tổng săn sóc chu đáo như vậy, Tiểu Du thật sự là có phúc nha.!"
"Tiểu Du?" Kha Khải Đường nhíu mày hỏi.
Đào Tĩnh Nghiên ha ha cười."Đúng vậy, trong lớp học chúng ta đều là sinh cùng năm nhưng sinh nhật của Thần Du lại trễ nhất, cho nên kêu nàng là Tiểu Du."
"Tiểu Du, tên gọi thực đáng yêu." Kha Khải Đường sờ vào mái tóc của nàng ,đem mấy sợi tóc kia cuốn cuốn ở trên ngón tay của hắn .
Lí Thần Du nhất thời lâm vào thế khó xử, nàng không biết mình nên tông cửa xông ra ngoài hay là chui vào gầm bàn đây .Nàng cùng trượng phu tuyệt đối không thích hợp diễn xuất loại tiết mục ân ân ái ái này, bạn học cùng bàn lại càng không nên dùng cái loại ánh mắt ái muội đầy hâm mộ này nhìn bọn họ .
Hỉ yến ăn đến một nửa, chú rể tân nương vẫn không ngừng đi kính rượu, mọi người đều đứng lên chúc mừng, rất nhanh cũng đến phiên bàn này của bọn họ.
"Chúc mừng các ngươi!"
Thật ra nàng rất muốn hướng hai người bọn họ thâm tình đưa tình, nhưng Lí Thần Du không có can đảm ở trước mắt trượng phu mà phóng điện loạn, chỉ có thể làm bộ vẻ mặt bình thường nói tiếng chúc mừng. Bất quá nàng tin tưởng Diệp Nhân Phong là có cảm ứng, bởi vì hắn cũng đang dùng đôi mắt ôn nhu nhìn nàng, giống như nàng là nữ nhân duy nhất trên đời này, tựa như thời điểm bọn họ luyến ái lúc trước.
Giờ khắc này không phải không có niệm, nhưng cũng chỉ có thể là hoài niệm mà thôi .
Chú rể tân nương vừa đi, Lí Thần Du lập tức cảm thấy cả người vô lực, có điểm không thể thích ứng được sự thật này ."Ta đi toilet một chút."
"Muốn ta đi cùng ngươi hay không?" Đào Tĩnh Nghiên đối với tỷ muội trách nhiệm luôn thực hết sức.
"Ta chính mình đi được rồi." Lí Thần Du khéo léo từ chối, sau đó chuyển hướng qua trượng phu nói:" Giúp ta lấy ly nước trái cây đi."
Kha Khải Đường gật gật đầu, trên mặt biểu tình bí hiểm, nàng cũng không nghĩ nhiều ,nàng thật sự mệt mỏi.
Chậm một chút, Lí Thần Du từ toilet đi ra, bỗng nhiên nàng lại không muốn trở lại yến tiệc một chút nào .Tuy mọi chuyện trước kia đã sớm trôi qua, nàng đã không còn là cô gái đa sầu đa cảm nữa, cũng đã là mẹ của hai đứa con nhưng hôm nay nàng thật muốn mình sầu não một lần cuối cùng .
Nàng chậm rãi đi đến cầu thang trên lầu , qua cửa sổ bằng thủy tinh nhìn xuống cảnh đêm rực rỡ của thành phố ,nhiều phồn hoa lại nhiều tịch mịch .Tình yêu là cái gì? Thanh xuân là cái gì? Bất quá chỉ là trong nháy mắt, hiện tại nàng thầm nghĩ muốn có một điếu thuốc muốn thả lỏng bản thân mình .