Mới nhất | Chưa full
Xem sao hạn 2014. New!
Bớt đau khổ so với ngày hôm qua là hạnh phúc. Kém hạnh phúc so với ngày hôm qua là đau khổ. Hạnh phúc và đau khổ chỉ là những khái niệm mang ý nghĩ tương đối.

Tìm kiếm trong trang:
>> Mẹo tìm kiếm
Bạn đang ở:
Trang Chủ->Truyện Dài-> Truyện tình yêu-> Hoa hồng giấy full

Hoa hồng giấy full Trang 17

Đang đọc khoảng
15000 ký tự / trang

Nhập trang (1~100):

Đầu << 16 17/100 18 >> Cuối



- Mình tin ông xã mình nhất định sẽ làm được. Ăn sủi cảo chỉ là cái cớ, nhiệm vụ chính là tham quan nhà mới của bọn mình, vui vẻ là được rồi. - Liễu Tinh triệt để tâng bốc ông xã.

- Đúng thế, đúng thế. - Lý Trạch Hạo gật đầu lia lịa.

- Thôi nào, để em! - Bạch Nhạn hăng hái xắn tay áo lên làm việc nghĩa. - Anh đưa tạp dề cho em, Liễu Tinh dọn bếp, thầy Lý thái rau, em cán bột.

Không giúp một tay, chỉ sợ sớm muộn gì cũng chết đói.

- Tốt quá, tốt quá! - Lý Trạch Hạo như được giải cứu, cảm động rơi nước mắt tháo tạp dề ra.

Liễu Tinh nịnh nọt buộc tạp dề cho Bạch Nhạn, Bạch Nhạn lườm cô:

- Bây giờ mình đã hiểu cái cậu gọi là bảo vệ có nghĩa là gì rồi.

Liễu Tinh ranh mãnh ôm lấy Bạch Nhạn:

- Mình biết Nhạn thương mình, Nhạn là tốt nhất!

- Đừng có nịnh, làm việc đi. - Bạch Nhạn gầm lên.

Liễu Tinh và Lý Trạch Hạo ngoan ngoãn nghe lời. Người đông sức mạnh lớn, chỉ một lát, vỏ bánh xếp từng chồng, nhân nằm trong bát, ba người bê ra phòng khách, vừa nặn sủi cảo vừa xem tivi.

Có người gõ cửa.

Lý Trạch Hạo bật dậy ra mở cửa. Liễu Tinh và Bạch Nhạn cũng đứng dậy đón khách.

Một đám nam nữ ào ào tiến vào chật nhà, hai phòng ngủ một phòng khách ngay tức khắc cảm thấy không kham nổi. Lý Trạch Hạo dẫn đồng nghiệp nam ra ban công ăn hoa quả,
gặm dưa chuột, hút thuốc, mấy đồng nghiệp nữ xung phong ở lại giúp nặn sủi cảo.

Cửa vẫn hơi hé, Liễu Tinh đi tới đóng cửa, Lý Trạch Hạo ngăn cô lại:

- Đừng vội, Y Đồng Đồng còn chưa lên đâu.

- Đến đây đến đây!

Giọng nói ngọt ngào, một người đẹp tóc dài từ ngoài bước vào.

Nắng rọi nhà tranh, Liễu Tinh nhìn người đẹp, than thầm trong bụng.

Oan gia ngõ hẹp, Bạch Nhạn nhìn người đẹp, nực cười nhắm mắt lại.

- Đây là cô giáo mỹ thuật ở trường bọn anh, Y Đồng Đồng, cũng là hoa khôi trường anh đấy.

Lý Trạch Hạo tươi cười giới thiệu.

Y Đồng Đồng mỉm cười duyên dáng, ngẩng đầu lên bắt gặp Bạch Nhạn, ngây người ra, nụ cười biến thành vẻ mỉa mai:

- Chào mọi người!

Giọng điệu và thần thái đều giống như một nàng công chúa ở ngôi cao, biểu hiện rất thân thiết với dân chúng đang ngắm nhìn nàng.

Người đông rồi, phải nhường phòng khách cho mọi người đánh bài, chiến trường sủi cảo lại di dời về phòng bếp.

- Ông xã, thế nào là hoa khôi? - Liễu Tinh đóng cửa phòng bếp, đột nhiên quay người lại, hung hăng nhìn Lý Trạch Hạo. - Anh xem lúc anh vừa giới thiệu, cười ngọt như mật ấy.

Lý Trạch Hạo giơ tay lên:

- Bà xã minh xét, ông xã em đối với em trung thành tuyệt đối, một dạ sắt son. Không phải anh cười giả lả, mà là mỉm cười lịch sự.

- Anh cam đoan anh chưa từng tơ tưởng tới cô hoa khôi đó chứ?

- Đâu có, đâu có! Anh có vợ có nhà, rất hạnh phúc, rất biết thỏa mãn, rất trân trọng, anh chưa từng làm chuyện được voi đòi tiên. Nhưng bà xã à, em đừng có lo bò trắng răng, cô giáo Y là hoa đã có chủ rồi.

Đang vừa nặn sủi cảo vừa nén cười xem kịch, Bạch Nhạn ngẩng đầu lên.

- Cô giáo Y có một anh người yêu rất xuất sắc, rất yêu cô ấy, nếu không tặng quần áo thì tặng hoa, tặng đồ trang sức, mấy hôm trước còn mua cho cô ấy một căn hộ ngay cạnh khách sạn Hoa Hưng, là căn hộ kiểu Âu cực kỳ đắt tiền.

- Anh ghen à? - Liễu Tinh dữ dằn hỏi.

- Anh đâu có...

Tai Bạch Nhạn bỗng ù đi, đột nhiên cô thấy rất chán chường, không kìm được hét lớn:

- Hai người có thôi đi không, có muốn làm sủi cảo nữa không hả?

Liễu Tinh và Lý Trạch Hạo ngơ ngác nhìn nhau, dè dặt nhìn cô, thì thào:

- Xin lỗi, bọn mình sai rồi.

Lô sủi cảo số phận long đong cuối cùng cũng được đưa ra sân khấu trước những cặp mắt chờ đợi.

Tay nghề của Bạch Nhạn thật không hổ danh, vỏ mỏng, nhân nhiều, hương vị thơm ngon. Từng chiếc sủi cảo như những chú lợn, con nằm trên chiếc đĩa in hoa, chỉ nhìn thôi đã đủ khiến người ta chảy nước miếng. Một đám trai thừa gái ế ăn ngán thức ăn căng tin, như bão táp đánh sạch bách một đĩa sủi cảo to, mấy đĩa đồ ăn sẵn Liễu Tinh mua về cũng chẳng còn lại mấy.

Liễu Tinh và Bạch Nhạn bận rộn suốt buổi tối từ phòng bếp đi ra ngoài xả hơi, nhìn thấy cảnh tượng hoành tráng này, sững sờ á khẩu.

Đây là đám đại hiệp từ núi nào xuống vậy?

Ăn xong, đám đàn ông ở lại tiếp tục chơi bài, chuyện gẫu, đám phụ nữ vây quanh cái tivi, vừa xem vừa bàn luận bộ phim Gái xấu vô địch.

- Mọi người cứ chơi vui vẻ nhé, tôi về trước, ông xã nhà tôi đã quy định nếu trước mười giờ chưa về đến nhà, ông ấy sẽ truy sát. - Bạch Nhạn cười cười chào mọi người.

- Chị Bạch không chỉ là vợ hiền, mà còn là con ngoan nữa! - Mọi người trêu chọc.

- Quá khen, quá khen! - Bạch Nhạn bước ra cửa, Liễu Tinh đi theo định tiễn, cô liền quay sang chỉ vào đống bát chồng chất trong bếp.

- Tiểu thư à, chúng ta thân ai nấy lo!

Liễu Tinh bật cười:

- Đi đường cẩn thận nhé.

Bạch Nhạn vẫy tay, vừa mới bước xuống cầu thang, chưa đi được mấy bước đã nghe thấy sau lưng có tiếng bước chân gấp gáp.

Bạch Nhạn nhướn mày với vẻ tinh nghịch.

Sống cùng bà Bạch Mộ Mai hơn hai mươi năm, chẳng có chuyện lạ gì cô chưa từng thấy, chẳng có người giỏi giang nào cô chưa từng gặp, cô đã luyện được bí quyết gặp nguy không chờn từ lâu.

Y Đồng Đồng chỉ là chuyện vặt.

- Bạch Nhạn.

Y Đồng Đồng thở dốc đuổi theo. Tối hôm nay, cô ta luôn liếc trộm Bạch Nhạn, chỉ tiếc phần lớn thời gian Bạch Nhạn đều ở trong bếp.

Bạch Nhạn ngoảnh lại vờ ngạc nhiên:

- Ô, cô giáo Y, chị cũng về đấy à?

- Ờ, không muốn chơi nữa, chẳng có gì thú vị.

Y Đồng Đồng ngắm nghía đánh giá Bạch Nhạn, nhìn thẳng là bình tĩnh, nhìn nghiêng là điềm tĩnh, trong lòng cô ta không khỏi ngờ vực: Người phụ nữa này hoặc là lòng dạ khó lường, hoặc là kẻ ngớ ngẩn.

Bạch Nhạn lại quay người, hai người cùng đi về phía nhà chờ xe ở đối diện tiểu khu.

Chín giờ hơn một chút, không sớm cũng không muộn, nhưng dù là xe buýt hay taxi thì cũng chẳng còn nhiều.

- Bạch Nhạn, không ngờ chúng ta lại trùng phùng nhanh như vậy. - Y Đồng Đồng hắng giọng, vào thẳng vần đề, đương nhiên, đây cũng là một kiểu tự tin không coi đối phương ra gì. - Cô vẫn ổn chứ?

- Chị muốn tôi ổn hay không ổn?

Bạch Nhạn luôn cảm thấy mình là cầu thủ thiên tài, kỹ thuật chuyền bóng khá cao, cô thản nhiên quay lại.

Y Đồng Đồng vẫn nén được giận, cười nhã nhặn, rất biết kiềm chế:

- Thực ra cô không nói, tôi cũng có thể tưởng tượng được. - Cô ta ra vẻ thương cảm vô ngần - Bây giờ chắc cô hối hận rồi chứ?

- Hối hận cái gì?

Ánh đèn đường hắt bóng lên khuôn mặt tỏ vẻ ngây thơ.

- Người Khang Kiếm yêu không phài là cô, mà là tôi. Cùng lắm cô chỉ là công cụ để anh ấy lợi dụng thôi, chẳng mấy chốc sẽ mất đi giá trị. Cảm giác bị ruồng bỏ có dễ chịu không?

- Chị Y, chị đố kỵ với người ta cũng đừng chua ngoa như thế. Thực ra việc tôi lấy Khang Kiếm đã khiến cho rất nhiều người ngưỡng mộ. Nhưng mọi người thường ý nhị che giấu cảm xúc, kẻ bộc lộ ra bên ngoài như chị quả thực không có. Tôi rất tận hưởng cuộc sống hôn nhân hiện tại, ha ha, nói một cách hư vinh thì cảm giác làm quan bà thật tuyệt!

Y Đồng Đồng dễ dàng bị lời nói chậm rãi của Bạch Nhạn chọc cho tức điên:

- Đó chỉ là tạm thời thôi, huống chi cô cũng chỉ được hưởng vinh quang bề ngoài, trái tim Khang Kiếm không hề đặt vào cô, cô là loài sâu bọ đáng thương chính hiệu.

Bạch Nhạn cười tươi:

- Chị Y, nếu tôi đáng thương, vậy cái người đang chằm chằm nhìn vào cái thân phận Khang phu nhân của tôi chẳng phải càng đáng thương hơn sao? Nếu chị nói hôn nhân của người khác là tạm thời, tôi có thể thử đi tìm hiểu. Nhưng cuộc hôn nhân của tôi và Khang Kiếm, chắc chắn sẽ thiên trường địa cửu. Khang Kiếm là người thế nào? Bây giờ là trợ lý thị trưởng Tân Giang, sắp tranh chức thị trưởng xây dựng thành phố, sau đó tới nhậm chức ở ban ngành nào đó của tỉnh, tiền đồ thênh thang. Nhưng chỉ cần anh ấy có vụ scandal, hay là nhà cửa lục đục, thì tiền đồ của anh ấy sẽ trở nên tăm tối, nói không chừng lại đứt gánh giữa đường. Nếu chị thật sự là người bạn tốt gì gì đó của Khang Kiếm, thì nên biết Khang Kiếm là người thông minh, quả quyết, lý trí, trầm tĩnh, anh ấy sẽ không chơi trò vợ chồng ấu trĩ, thỉnh thoảng chơi bời thì còn có thể. Giả dụ người anh ấy yêu là chị, nhưng vợ anh ấy vẫn mãi mãi là tôi. Trong trái tim người đàn ông, từ trước đến nay sự nghiệp luôn lớn hơn tình cảm.

Nói xong, bạch Nhạn bao dung độ lượng hất cằm lên, hai lúm đồng tiền lấp ló.

Vẻ kiêu căng tự mãn của Y Đồng Đồng như gặp một cơn mưa lạnh, tan sạch trong nháy mắt, gương mặt xinh đẹp thoắt tái thoắt đỏ. Không thể không thừa nhận, lời Bạch Nhạn như một con dao thọc vào mạng sườn cô ta, đau điếng.

Rất lâu rất lâu trước đây, Khang Kiếm đã từng nói, ngoài hôn nhân, những thứ khác đều có thể cho cô.

Nhưng, cô không cần cái gì khác, cô chỉ cần hôn nhân.

Bọn họ yêu nhau, chia tay, rồi gặp lại, lửa tình bùng cháy, kết quả vẫn chẳng có gì thay đổi.

- Bất luận tại sao Khang Kiếm lại cưới tôi, cưới thì cũng đã cưới rồi, đó là sự thật. Có thể chị và anh ấy thật sự đã từng có chuyện xưa gì đó, tiếc là người có tình thường không thể trở thành người một nhà.

Bạch Nhạn xòe hai tay, cười với vẻ bất lực, trong lòng chua xót, bản thân cô chẳng phải cũng thế sao?

Tình yêu là một chuyến tàu tốc hành, nhưng lại có hai điểm đến, một là hôn nhân, hai là chia tay. Ở trạm hôn nhân kia, người xuống tàu rất ít, rất ít, còn ở trạm chia tay lại chật kín những bộ mặt thương tâm.

- Cô có muốn biết Khang Kiếm yêu tôi đến mức nào không?

Y Đồng Đồng đau tới mức đầu óc trống rỗng, phản kích theo bản năng.

Bạch Nhạn phối hợp gật đầu:

- Muốn chứ!

- Không nói gì xa xôi, chỉ nói hiện tại. Hai người kết hôn chưa được một tuần thì hai đêm anh ấy ở bên tôi, còn có một buổi chiều, chúng tôi ở trong phòng uống cà phê, nghe nhạc, nói về những chuyện mình yêu thích. Việc này cô giải thích thế nào?

Haizz, Bạch Nhạn thở dài:

- Cô giáo Y, thảo nào chị phải học Mỹ thuật, môn Toán của chị chắc chắn không giỏi! một tuần có bảy ngày, nói như chị, thì vẫn là ở bên tôi nhiều hơn.

Y Đồng Đồng nhìn Bạch Nhạn, lại một lần nữa cứng lưỡi trước câu nói kinh người của cô.

- Dù là như vậy, tôi... vẫn muốn yêu Khang Kiếm, cho dù có kết quả hay không.

Y Đồng Đồng quả quyết nói.

Bạch Nhạn gật đầu, nhìn thấy một chiếc taxi đi tới, cô giơ tay lên vẫy:

- Ừ! Yêu không có lỗi, yêu đi. Tôi đồng ý. A, xe đến rồi, tôi đi trước, Khang Kiếm ở nhà chắc sốt ruột lắm rồi.

Y Đồng Đồng trơ mắt nhìn Bạch Nhạn bỏ đi, cô... cô còn rất nhiều điều chưa nói xong mà, người phụ nữ kia sao có thể bỏ đi? Rõ ràng Khang Kiếm không hề yêu cô ta, nhưng lại sống cùng một mái nhà với cô ta, thật đáng căm hận!


Đầu << 16 17/100 18 >> Cuối

Nhập trang (1~100):
Chia sẻ lên facebook
Bình luận qua facebook
KPAH 154 - Game gMO Ấn Tượng Nhất Việt Nam
Cốt truyện Việt, và đắm mình trong tích xưa, cùng tham gia các trận đấu lịch sử....
Ngũ Đế 154 - Xứng Danh Anh Hùng
Hãy hóa thân cao thủ võ lâm đồng đạo môn phái nhất thống thiên hạ, game đỉnh nhất 2013....
Mobi Army HD 238 - Anh Tài Tựa Gunbound
Game bắn súng đối kháng theo lượt, quen thuộc, thuộc dòng kinh điển, ấn tượng với Gamer....
Vua Bài HD 260 - Nhập Vai Thần Bài
 20 mini game Bài, thỏa sức vận may rủi, khuyến mại chơi Miễn phí! ...
Avatar 250 HD - MXH Teen Đặc Biệt Ấn Tượng
MXH nhộn nhịp, vui vẻ, kết bạn, nông trại, câu cá, chơi mini game, thể hiện cá tính của bạn....
***Dành cho các wapmaster
U-ON
The Soda Pop