Mới nhất | Chưa full
Xem sao hạn 2014. New!
Đừng bao giờ làm tổn thương người yêu bạn rất nhiều, bởi vì họ sẽ không làm tổn thương lại bạn mà họ sẽ rời bỏ bạn, mãi mãi.

Tìm kiếm trong trang:
>> Mẹo tìm kiếm
Bạn đang ở:
Trang Chủ->Truyện Dài-> Truyện tình yêu-> Cướp anh từ tay định mệnh full

Cướp anh từ tay định mệnh full Trang 33

Đang đọc khoảng
15000 ký tự / trang

Nhập trang (1~37):

Đầu << 32 33/37 34 >> Cuối




Nhã Thư đứng lặng rồi từ từ bước lại phía mép giường ngồi đối diện Thụy Dương, cô đưa mắt nhìn khuôn mặt nghiêng nghiêng phía trước, gương mặt ấy vẫn co lại nỗi đau không nói hết thành lời. Thụy Dương cất giọng, gương mặt vẫn khôg bộc lộ nhiều cảm xúc





- Bao giờ đi?



- Chắc là một hai tuần nữa thôi. Ba Vũ Huy đang hoàn tất các thủ tục cuối cùng rồi!



- Ừ! Đi sớm cũng tốt.



- .......



- Thời gian còn ở đây, ở nhà nhiều một chút dù sao... bên kia cũng tạm ổn rồi.





Nhã Thư biết Thụy Dương đang cố tránh tên Vũ Huy. Cái tên đó có sức sát thương trái tim cô thật nhiều. Dương tiếp tục:





- Có lẽ vậy sẽ tốt hơn!





Thư im lặng một hồi, rồi đột nhiên lên tiếng:





- Em biết chị sẽ không bao giờ tha thứ cho em nhưng...





Thư khựng lại không biết nên nói tiếp thế nào. Mặt cụp xuống chầm chầm nhìn đôi bàn tay đang đan vào nhau. Thư biết mọi lời xin lỗi lúc này đều vô nghĩa. Sự thật là điều chẳng thay đổi được. Định mệnh đã quá độc ác với Thụy Dương, quá tàn nhẫn với tấm thân nhỏ bé và trái tim tưởng rằng cứng cáp kia. Cô thấy ngôn từ của mình chạy trốn hết thật rồi.





- Có gì để mà tha thứ! Là tôi không giữ được, hoặc cũng có thể từ đầu đã không thuộc về tôi.





Giọng Thụy Dương chậm buồn, lặng lẽ buông như những hạt mưa mỏng tanh bên ngoài đang nghiêng mình đáp xuống thành cửa.





- Đúng! Có lẽ ngay từ đầu chị với Huy đã là cảm giác thân quen mà lâu lắm chị không có được!... Cũng giống như em với mẹ hay chị. Trong tiềm thưc của em chỉ có hai người với ba là người thân duy nhất! Có lẽ còn lâu lắm em mới chấp nhận được sự thật em có một người mẹ đẻ không phải mẹ chị! Đến khuôn mặt, tính cách mẹ em cũng không nhớ nổi?!





Thụy Dương hơi đánh mắt sang Thư, nhìn chậm rồi lại đưa mắt về phía cửa sổ:





- Mẹ cô là một người phụ nữ tốt bụng, tốt đến cả tin. Tuyệt vời nhưng quá yếu đuối quá nhu nhược như cô à .....không,hơn cả cô. Trước một người từng trải và có khả năng quyết rũ bất cứ người đàn ông nào như mẹ tôi thì hoàn toàn bị động.





- Chỉ kể tiếp đi! Em muốn nghe một chút về mẹ em!





- Hồi đó, cô cũng yêu quý mẹ tôi như bây giờ vậy, cô rất hay lãng quên mẹ cô. Những lúc cô, mẹ tôi và ba chơi đùa cùng nhau. Bà thường quay đi lau nước mắt hoặc nhìn tôi. Chúng tôi giống nhau. Tôi có một người mẹ yêu con người khác hơn con mình. Mẹ cô có một đứa con yêu người phụ nữ khác hơn mình.





- Còn ba? Ba yêu mẹ em chứ?





- Yêu! Rất yêu! Mẹ cô ra đi vì nghĩ ba không còn yêu bà ấy nữa nhưng thật ra mẹ cô ra đi vì không chiến thắng nổi sự sợ hãi và hoảng loạn. Ba chưa bao giờ làm chuyện ấy với mẹ tôi. Ba thậm chí còn đuổi mẹ con tôi đi khi bà ấy mất nếu cô không quỳ dưới mưa cùng mẹ con tôi cả đêm.





- Không hiểu sao kí ức những năm trước đó em quên rất nhiều hoặc rất mơ hồ.





- Bởi vì ba muốn cho cô một cuộc sống bình yên nhất có thể. Cô lúc nào cũng yếu đuối cũng mỏng manh, làm sao chấp nhận được rằng mẹ cô không phải mẹ tôi mà còn ra đi có lỗi của hai người cô yêu thương nhất nữa. Lẽ ra ba đã chuyển cả gia đình đi nếu không vì cả tôi và cô đều đã quá thân thiết với nơi này. Cái gì qua thì để cho nó qua. Cái gì quên được thì cố để quên.





- Kí ức này em không quên và cũng không cho phép mình quên. Em chỉ đang học cách tha thứ tất cả. Thời gian qua em thật sự rất hoảng hốt, sợ và mệt mỏi. Chưa từng dám nghĩ cuộc sống của mình lại đổi xoay kinh khủng đến vậy chỉ trong vòng mấy tháng trời. Giận không được, hận không được, căm

ghét không được, yêu
thương cũng không được. Cái gì cũng không được, cái gì cũng thoát ra khỏi tim lý trí lại ngăn lại. Cứ đọc những trang nhật kí của mẹ em lại căm phẫn, lại muốn ào ra hỏi mẹ, chất vấn mẹ, mắng mẹ, thậm chí cào xé nhưng nhìn thấy mẹ em lại không ngăn được bản thân gọi mẹ, mọi thứ trong em vỡ òa trong tình yêu thương và sự chăm sóc của mẹ. Em lại dặn mình chỉ là giả dối thôi, giả tạo hết nhưng rồi nhìn vào mắt mẹ em lại tin, lại yêu lại không nỡ làm điều gì để mẹ buồn



- Mẹ yêu cô, là thật! Mẹ cũng yêu ba cũng llà thật! Thật đến nỗi mẹ không tha thứ được cho đứa con gái đã vô tình để số phận cướp đi ba. Thật đến nỗi dù cố gắng mẹ cũng không thể. Trong mắt mẹ tôi luôn đủ mạnh mẽ để không cần mẹ. Còn cô luôn cần bảo vệ, cần yêu thương. Tình yêu của ba đã chuyển sang cho cô cả rồi!



- Yếu đuối nhưng em đã từng đem mẹ ra để dọa chị? Chị tin em làm được sao?



Thụy Dương trở chiếc chân kia gác lên tường, nhìn Thư một hồi rồi mới lên tiếng, chậm chậm.



- Tin!



- Chị nghĩ em có thể làm gì mẹ sao?



- có



-.....



- Trước đây mẹ có yếu điểm lớn nhất là sự nhục nhã khi sinh ra tôi không chồng con bây giờ yếu điểm lớn nhất của mẹ là...cô



- Là em?



- điều tôi sợ nhất và cũng là điều duy nhất cô có thể làm là Đứng trước mặt mẹ và nói : Cô căm thù mẹ! Đó là sự tổn thương lớn nhất rồi!



- Em sẽ không làm vậy! Em sẽ không làm được việc đó! Chắc chắn vậy!



Nhã Thư đứng dậy. Khoảng không lại trở về im ắng. Mắt Thụy Dương vẫn mải miết cùng những giọt mưa lấp lánh nơi ánh đèn đường rực rỡ.



-Thôi cô về phòng đi! Tôi muốn một mình!



Thư chầm chậm đi về phía cửa. Trong cô lúc này kí ức đã tròn đầy chỉ có trái tim đầy những xước xát. Không hiều hết định nghĩa của yêu thương chỉ biết yêu thương vô lí lắm. Chân khựng lại:



- Sau này mẹ ,chị thay em chăm sóc nhé! Với em mẹ mãi là mẹ, dù có chuyện gì đi nữa.



Một lúc rất lâu cho trái tim chênh vênh về đúng những nhịp đập. Thụy Dương mới lên tiếng.



- Thư à!... Vũ Huy... nhờ cả vào em!





Tim Nhã Thư khựng lại ở từ "em" cuối cùng. Tay chợt buông thõng. Lâu lắm rồi không hiểu từ bao giờ Nhã Thư đã sợ Thụy Dương không còn nhớ từ ấy nữa. Cuối cùng họ vẫn là chị em, là chị ems au tất cả những biến cố. Là chị em, dẫu không chung dòng máu nhưng chung một người cha mà họ yêu hơn tất thảy trên đời, chung một người mẹ dẫu toan tính nhưng yêu thương không giả dối, chung một ngôi nhà ăm ắp những kỉ niệm ấu thơ. Nhã Thư không trả lời, cô đáp lại cái nhìn đợi chờ của Dương bằng cái gật đầu chắc chắn.





5h sáng! Thụy Dương thấy mình đã ngủ gục trên ghế từ bao giờ. Ngoài trời đã hết mưa, mưa kéo đi những ảm đạm của bầu trời trả lại một không khí dễ chịu hơn bao giờ hết. Thụy Dương đứng dậy nhìn mình trong gương hồi lâu rồi đột nhiên kéo cửa tủ. Cô cúi xuống buộc lại dây giày cho bộ quần áo thể thao nhẹ. Chỉ là đột nhiên thèm ra ngoài đến vậy.





Kít. Tiếng oto phanh lại, ra rà đi bên Dương khi cô chạy chậm lại ven Hồ Tây lộng gió.





- Này, người đẹp, em là cô gái hay ...Thị Nở?





Thụy Dương quay lại, cau có nhìn chàng trai đang chọc ghẹo cô, rồi đột nhiên bật cười. Gió bay bay những sợi tóc ngắn ương bướng, gió làm rạng rỡ thêm nụ cười vốn hiếm hoi. Phút ấy gió ngưng lại trong trái tim Quân.





- Bà cô Thị Nở thưa anh!





Thụy Dương bật lại ngay tức khắc rồi lừ mắt lườm Quân.





- Cô đáo để vừa thôi! Không ngờ có ngày lại gặp Thụy Dương chạy bộ!





Thụy Dương cầm lon coca trong tay xoay xoay, mắt nhìn xa xăm vào mặt hồ trước mặt. Cô ngồi bệt bên Quân nơi bờ Hồ Tây, chân buông thõng xuống dòng nước. Nụ cười đã tắt, giọng buồn nhẹ nhẹ như những lăn tăn nước dưới mặt hồ kia:





- Như thế này tốt hơn chứ?



- Ừ! Tốt hơn! Cứ làm gì cô muốn, miễn là cô có thể cười được, có thể vui được.





Hoàng Quân khẽ nhìn Thụy Dương. Cô gái trước mặt anh đặc biệt

và có sức hút đến lạ kì. Ánh mắt hoang hoải mải miết tìm một điểm tựa kia buồn lặng nơi mặt hồ yên ả. Quân biết cô đang phải đối diện với những ngày đáng sợ lắm. Cảm giác buông tay sẽ dễ dàng hơn khi chỉ còn trong tâm tưởng. Thụy Dương đang đối diện với mất mát thật sự từng ngày từng ngày một.



- Mà anh làm gì ở khu này vậy?





Thụy Dương không nhìn Quân, mắt đảo nhẹ nơi vài ba cánh chim trời, chân đung đưa, hỏi nhỏ.





- À... Tôi... Đi vào khu trong kia tìm một ngôi nhà. À... Nhà một người bạn!





Hoàng Quân nhanh chóng lấp liếm.





- Mà đúng rồi! Cô cũng ở khu này nhỉ? Hôm trước đến đồn công an ở đây mà!



- Tôi còn nợ anh tiền đúng không? Đèo tôi ra ATM. Chắc bao nhiêu năm không tiêu tiền cũng đủ để trả anh đấy!





Thụy Dương cười. Tài khoản của cô là tiền của ba, tiền tiêu vặt hàng tháng mẹ chuyển vào. Hầu như cô không hề tiêu đến. Mẹ cô hầu như hoàn toàn "cách ly" hai cô con gái khỏi vấn đề tài chính. Thụy Dương cũng không cần những thứ đó. Của Nhã Thư hãy cứ để là của Nhã Thư thôi! Chỉ cần cô còn được sống trong ngôi nhà của ba, để từng góc bếp, từng bậc thang đều in hình ba cô, để mỗi lần về nhà lại có cảm giác rằng: Ba vẫn ở đấy đợi cô, cười hiền lành và ấm áp lắm.





- Cô giàu nhỉ? Nhưng tôi không cần tiền!





Hoàng Quân quay sang Thụy Dương, mặt có vẻ thách thức, đùa bỡn.





- Vậy anh muốn gì? Nói đi!





Quân nhăn mũi nhìn gương mặt nghiêm túc đến lạnh lùng của Dương, rồi bì môi!





- Cần ăn sáng! Đói rồi!





Thụy Dương bật cười với điệu bộ trẻ con của chàng trai hơn mình cả 7 tuổi ấy, lườm nhẹ rồi đứng dậy.Lững thững đi bộ về phía Quân để xe. Quân bất ngờ gọi với theo:





- Này! Cô đi đâu đấy?



- Đói! Cần ăn!





Trời! Quân cười: Đi ăn mà hầm hầm, lừ lừ như đánh trận vậy đấy?





...Hoàng Quân cầm chiếc bánh bao đã bọc trong túi bóng, đảo qua đảo lại trên tay rồi đưa cho Dương.Khói phả nhẹ vào mặt Dương nghe ấm áp lạ, Dương ăn chậm và gọi một lon coca lạnh





- Cái gì đấy?



- Coca mà! Anh chưa được uống bao giờ à?



- Không uống! Trời lạnh vậy cô uống coca lạnh! Bị có vấn đề à?





Đầu << 32 33/37 34 >> Cuối

Nhập trang (1~37):
Chia sẻ lên facebook
Bình luận qua facebook
KPAH 154 - Game gMO Ấn Tượng Nhất Việt Nam
Cốt truyện Việt, và đắm mình trong tích xưa, cùng tham gia các trận đấu lịch sử....
Ngũ Đế 154 - Xứng Danh Anh Hùng
Hãy hóa thân cao thủ võ lâm đồng đạo môn phái nhất thống thiên hạ, game đỉnh nhất 2013....
Mobi Army HD 238 - Anh Tài Tựa Gunbound
Game bắn súng đối kháng theo lượt, quen thuộc, thuộc dòng kinh điển, ấn tượng với Gamer....
Vua Bài HD 260 - Nhập Vai Thần Bài
 20 mini game Bài, thỏa sức vận may rủi, khuyến mại chơi Miễn phí! ...
Avatar 250 HD - MXH Teen Đặc Biệt Ấn Tượng
MXH nhộn nhịp, vui vẻ, kết bạn, nông trại, câu cá, chơi mini game, thể hiện cá tính của bạn....
***Dành cho các wapmaster
U-ON
Old school Easter eggs.